Tuesday, December 27, 2016

LÀM VIỆC NHÓM TRONG MÔI TRƯỜNG QUỐC TẾ

Chúng tôi có 4 người cùng làm việc nhóm: Anastasia người Nga, Elvira, Stepan người Đức và tôi là người Việt Nam. Nhiệm vụ của chúng tôi là lên dự án thành lập một công ty, thuê văn phòng trụ sở, nhân viên, xây dựng phương án kinh doanh, doanh thu, chi phí, các khoản phí, lệ phí và thuế phải nộp. Nói ngắn gọn đây là dự án xây dựng mô hình một công ty khởi nghiệp (startup). Ngày cuối cùng là thuyết trình dự án trước các nhà đầu tư, nói ra con số mà chúng tôi cần để thực hiện dự án và thuyết phục họ đầu tư vào dự án. Nhà đầu tư ở đây chính là cô giáo, các nhóm khác thì nghe, đặt câu hỏi và đánh giá. Đây là một bài tập quan trọng của môn học Entrepreneurship trong chương trình thạc sỹ của tôi.


Vì đây là chương trình học thạc sỹ nên các sinh viên đều là những người đi làm và thậm chí là đã giữ vị trí quản lý (manager). Đây là một điều tốt nhưng điều này cũng phát sinh vấn đề là các bạn cùng nhóm của tôi khá bận và thỉnh thoảng còn cúp học. Anastasia có nhiều ý tưởng nhưng không được thực tế, người Nga họ thường lãng mạn như Pushkin. Ngược lại, Elvira, Stepan – người Đức, khá cứng nhắc và khô khan như máy, họ không có nhiều ý tưởng phong phú, nhưng họ rất đề cao thực tế và hiệu quả. Thế là nhóm chúng tôi nảy sinh một vấn đề nho nhỏ, Anastasia và Elvira, Stepan thường bất đồng ý kiến và tranh luận gay gắt. Ví dụ thảo luận xem thuê trụ sở công ty ở đâu thôi chúng tôi cũng phải mất đến nửa ngày. Trong khi chúng tôi chỉ có 7 ngày để làm dự án. Tôi đứng ở giữa và biết rằng mình phải có trách nhiệm điều hoà giữa hai nhóm bạn, để tạo nhóm thành một khối đoàn kết thống nhất từ ý tưởng đến hành động và kết quả cuối cùng là nhận được điểm “Đạt” của cô giáo. 


Những công việc cần làm là xây dựng hình ảnh tổng quát về công ty, về sản phẩm của công ty, thiết kế logo, xác định thị trường mục tiêu, khách hàng mục tiêu, lợi thế cạnh tranh, cách tạo ra thu nhập, xây dựng hiệu quả kinh tế, và con số đầu tư cần thiết. Chúng tôi chia nhau ra mỗi người làm 2 phần. Vì các bạn của tôi khá bận nên ở lớp tôi tổng hợp các ý kiến của cả nhóm lại và xây dựng một ý tưởng chung rồi sau đó cả nhóm cùng thảo luận. 





Chúng tôi lấy tên công ty là D.E.A.S – Delivery the Evolution of Ability to Society, (tạm dịch là Mang đến sự phát triển về năng lực cho xã hội) thực chất đây là chữ cái đầu trong tên của chúng tôi (Hình 1). Chúng tôi xây dựng một công ty chuyên kinh doanh trong lĩnh vực đào tạo các khoá kỹ năng mềm: ứng xử với khách hàng, ứng xử với đồng nghiệp, và các khoá học về văn hoá trong các công ty đa quốc gia.


Nhóm chúng tôi đã tranh luận rất nhiều về lĩnh vực hoạt động và khách hàng mục tiêu của công ty. Elvira và Stepan cho rằng những công ty lớn thì không cần đào tạo nhân viên nữa vì hoạt động kinh doanh của họ đã thành công rồi, thế nên khách hàng mục tiêu chỉ nên là những công ty nhỏ hoạt động trong lĩnh vực dịch vụ, nhưng Anastasia và tôi lại cho rằng những công ty nhỏ thì có ai bỏ chi phí ra để đào tạo kỹ năng mềm cho nhân viên đâu, thế nên khách hàng mục tiêu chỉ nên là những công ty lớn. Khi thảo luận về nhân viên của công ty, chúng tôi đã tranh luận về tiền lương phải trả cho họ. Vì là thuê những chuyên gia và giáo sư từ các trường đại học ở châu Á, châu Âu, Mỹ, Trung Đông nên tiền lương cho họ thường khá cao, Elvira nói ở Đức, một chuyên gia được trả 150 euro/giờ, Anastasia nói ở Nga một chuyên gia được trả lương khoảng 120.000 rúp/tháng. Bởi vì chuyên gia làm việc cho chúng tôi chỉ đi làm 3 ngày 1 tuần, mỗi ngày 4 giờ, nên tôi quyết định trả cho họ 50.000 rúp/tháng/người. Ngoài ra, những chi tiết nhỏ như logo của công ty, design của bài thuyết trình cũng trở thành vẫn đề tranh luận nóng. Tôi bắt đầu nhận thấy người Đức và người Nga có vẻ không dễ cùng làm việc nhóm với nhau, họ tranh luận thường khá gay gắt dù chỉ với một vấn đề nhỏ. Tranh luận gay gắt đến độ Anastasia nói sẽ rời nhóm và rủ tôi rời theo. Tất nhiên tôi không đồng ý. Tôi cố gắng thuyết phục Anastasia ở lại và cũng xoa dịu sự nóng giận của hai bạn người Đức nóng tính. Tôi quyết định sẽ tổng hợp thống nhất cả hai ý kiến vào để mọi người thấy hài lòng và vẫn đạt được mục tiêu cuối cùng. 


Thêm nữa, chúng tôi phải xem xét về các thủ tục đăng ký kinh doanh, thành lập doanh nghiệp, chính sách thuế, phí, lệ phí. Đây là bài rất quan trọng của môn học cũng là phần quan trọng của dự án nên tôi nhận mình sẽ đảm nhận toàn bộ phần này. Phần vì tôi là người duy nhất trong nhóm đi học đầy đủ nên nắm được tất cả các bài giảng của cô giáo, phần vì đây là khoản tính toán mà những người Nga lãng mạn hoặc những người Đức nóng tính quá đều không thích hợp để làm, hoặc nếu không thì chúng tôi chắc chắn sẽ không kịp hạn chót (deadline). Rất may là phần này các bạn đều tín nhiệm kết quả tính toán của tôi và không có tranh cãi nào xảy ra.


Kết quả cuối cùng: Khách hàng mục tiêu của công ty là các tổ chức hoạt động trong lĩnh vực dịch vụ, thường xuyên phải tiếp xúc với khách hàng như: ngân hàng, công ty bán lẻ, các cơ quan nhà nước, bệnh viện; và các công ty đa quốc gia có các nhân viên đến từ các nước với nền văn hoá khác nhau. Cách chúng tôi làm việc là sau khi ký hợp đồng với một công ty cụ thể, chúng tôi sẽ nghiên cứu hoạt động thực tế của công ty đó, nắm được điểm yếu cần khắc phục, điểm mạnh cần phát huy để xây dựng kịch bản đào tạo (training scenario) phù hợp với tình hình thực tế nhất. Và chúng tôi cần khoản đầu tư ban đầu là 1.250.000 rúp và sẽ thu hồi trong 2 tháng. Lợi nhuận mỗi năm thu được là 1.739.000 rúp. Lớp tôi chia là 3 nhóm, có hai nhóm được cô giáo thông qua và xếp điểm “Đạt”, trong đó có nhóm của tôi. Trong hai nhóm đạt này lại tiếp tục chọn ra một nhóm duy nhất nhận được đầu tư. Rất tiếc không phải nhóm của tôi mà là nhóm các bạn kinh doanh thực phẩm hữu cơ (organic food).


Tôi luôn cho rằng sự vận dụng hợp lý hài hoà sinh động giữa lý thuyết và thực hành là một điều kiện để thành công. Ngày hôm nay tôi còn hiểu thêm rằng con người là nhân tố tiên quyết của thành công. Ý tưởng có thể không độc đáo nhưng nhất định phải sáng tạo và kỹ năng làm việc nhóm, kết nối các thành viên, kỹ năng thuyết phục, gây ảnh hưởng là vô cùng quan trọng, và đặc biệt, trong những thời khắc mấu chốt, người lãnh đạo phải đưa ra quyết định cuối cùng sáng suốt vừa khiến tập thể tâm phục khẩu phục và vừa đạt được mục tiêu ban đầu đề ra.


No comments:

Post a Comment