Monday, October 23, 2017

[Ký sự chép nhanh] Đi du học có nên trở về?

Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm đi thi của mình cho mọi người nghe, chắc cũng mất của các bạn vài phút để đọc, nhưng kinh nghiệm này tôi phải mất nhiều năm mới ra kết luận được.
Ngày ấy, tôi nộp hồ sơ vào Ngân hàng Nhà nước, không có thi tuyển mà là xét tuyển, cái hình thức hay ho này tôi thấy rất hay, tiết kiệm được khá nhiều thời gian. Ấy là lúc đó tôi nghĩ vậy.
Tôi rất tự tin vì hồ sơ của tôi quá chuẩn chỉnh. Không phải là tự khen mà đúng là như vậy: tốt nghiệp đại học chính quy bằng giỏi từ một trong năm trường tốp đầu ngành tài chính ngân hàng, tốt nghiệp thạc sỹ bằng đỏ điểm tối đa 5/5 ở nước ngoài, bằng này tôi học mồ hôi nước mắt chứ chẳng có mua bán tiền nong bẩn thỉu gì mà được, kinh nghiệm làm việc 3 năm ở ngân hàng lớn nhất Việt Nam, ôi vân vân và vân vân. 
Nhiều người đặt câu hỏi: Đi du học có nên trở về? Có lẽ khoảng 80% người hỏi câu này là chưa đi du học bao giờ. Bởi nếu đi du học rồi bạn sẽ biết. Bây giờ các trường khắp mọi nơi trên thế giới tuyển sinh ầm ầm như thế, nếu ai đi du học cũng không về thì chính sách nhập cư của nước họ là trò đùa sao? Túm lại là có thể ở đươc nhưng không dễ. Số ở lại thì một là là những sinh viên thực sự năng động, học tốt hoặc nhà có điều kiện, có người thân ở nước ngoài rồi; hai là những bạn ở lại rồi làm những nghề chẳng liên quan đến ngành học như là bán phở, rửa bát, phát tờ rơi, làm nail các kiểu... Trường hợp một thì chiếm khoảng 3,4 % còn trường hợp 2 thì chắc khoảng 1%, bởi vì số những bạn đi du học mà chưa xác định hoặc xác định nhầm mục tiêu như thế thì cũng không nhiều. Có những bạn thì đi học là để xuất ngoại đi chơi, bài vở bết bát, bị học lại lên xuống, học đến mấy năm vẫn một lớp mãi không qua cũng không phải là ít, nhưng số này mà bảo các bạn đi làm việc thủ công chân tay thì chắc hơi hiếm.
Còn 15% còn lại là học xong về nước phục vụ đất nước thôi. Và tôi nằm trong số này. Thật ra thì một lý do khiến tôi trở về là vì tôi không thích tha phương cầu thực nơi đất khách, tôi cảm thấy cuộc sống như vậy có vẻ tạm bợ và lúc nào cũng chỉ như một người khách, bất kể là bạn giàu hay nghèo, vẫn mãi chỉ là khách, còn tôi thì muốn về với gia đình ruột thịt đầm ấm của mình. 
Tôi trở về với một sự tự tin mù quáng, tôi đặt cho mình thời hạn khoảng một tháng để đi xin việc và đi làm. Vì sao? Vì hồi trước, khi cầm mảnh bằng cử nhân chẳng có tí kinh nghiệm nào, tôi cũng chỉ mất một tháng để tìm được công việc tốt ở một ngân hàng lớn nhất nước, bây giờ cầm tấm bằng nước ngoài màu đỏ chót loại ưu, lại có chính sách thu hút nhân tài các kiểu, chắc 1 tháng tìm việc là cũng hơi dài.
Ngày ấy, tôi nộp hồ sơ vào Ngân hàng Nhà nước, không có thi tuyển mà là xét tuyển, cái hình thức hay ho này tôi thấy rất hay, tiết kiệm được khá nhiều thời gian. Ấy là lúc đó tôi nghĩ vậy.
Tôi rất tự tin vì hồ sơ của tôi quá chuẩn chỉnh. Không phải là tự khen mà đúng là như vậy: tốt nghiệp đại học chính quy bằng giỏi từ một trong năm trường tốp đầu ngành tài chính ngân hàng, tốt nghiệp thạc sỹ bằng đỏ điểm tối đa 5/5 ở nước ngoài, bằng này tôi học mồ hôi nước mắt chẳng có mua bán tiền nong bẩn thỉu gì mà có được, kinh nghiệm làm việc 3 năm ở ngân hàng lớn nhất Việt Nam, ôi vân vân và vân vân. Tôi được nhận vào vòng sơ loại hồ sơ, chờ khoảng 4 tháng sau được gọi lên Ngân hàng Trung Ương phỏng vấn và qua luôn, họ hẹn trong vòng 60 ngày (2 tháng), hoàn thiện hồ sơ là đi làm. Khoảng 2 tháng sau, NHNN họ mới làm một cái công văn chuyển đến Bộ Nội vụ. Vì nếu bạn biết thủ tục thì những cán bộ làm việc ở NHNN sẽ do Bộ Nội vụ quản lý, BNV khi nhận được công văn thì họ cũng có 60 ngày (2 tháng nữa) để xử lý hồ sơ thì phải. Cộng sơ qua thì tôi phải chờ khoảng 8 tháng rồi, đời người có mấy cái 8 tháng mà chờ đợi? Hoá ra 8 tháng vẫn còn chưa đủ, tôi tiếp tục chờ đợi khoảng 4 tháng sau, (tức là chờ được 1 năm rồi) thì liền hay tin dữ: họ có một cái công văn tinh giản biên chế "2 ra 1 vào" gì đó, tức là 2 người nghỉ hưu thì được một người vào, mà lúc đó tôi và một bạn nữa đều qua vòng phỏng vấn rồi, tức là để chúng tôi vào thì cần có 4 người ra. Tôi cũng không biết thực hư thế nào, chỉ là chờ lâu quá, lên hỏi thì được giải thích như vậy. Họ bảo là 2,3 năm sau mới có 4 người nghỉ hưu thì phải. Đùa à, đời người có mấy cái 3 năm để chờ đợi? Hơn nữa, để lâu cứt trâu hoá bùn, cái kiểu xét tuyển này, chẳng có cái công văn giấy trắng mực đen gì cả, họ bảo đỗ là đỗ, chả gửi cho tôi một cái văn bản gì. Đến một hôm, họ nói là có lẽ kết quả lần trước không công nhận, rồi bây giờ muốn vào thì là thi tuyển từ đầu. Tôi cười. Hôm phỏng vấn tôi có ngồi trong phòng với mấy bác làm vụ trưởng vụ phó gì đó, hỏi phỏng vấn ghê lắm mà, hoá ra cũng chỉ là gió thoảng mây bay. Lần thi này (2017) tôi có làm hồ sơ và nộp, nhưng mà đối với tôi thời gian chờ đợi như vậy là đủ tôi, tôi không còn hứng thú với những nơi làm việc chim sa cá lặn ấy.
Trong lúc chờ đợi, tôi cũng có nộp hồ sơ ở một số nơi khác, họ nhìn cái bằng du học của tôi theo kiểu bàng quan khinh bỉ, họ bảo: "Ôi giời, bây giờ bằng giỏi đầy ấy mà.", "À, bằng như em thì ở bên chị chưa có nhu cầu.", vân vân. Tôi không thấy choáng hay sốc gì cả, mà chỉ cười. À, hoá ra là vậy. Ở mình khi nhìn vào cái bằng, chẳng ai quan tâm đâu, nếu làm Nhà nước họ chỉ quan tâm thân nhân gia đình của bạn, bằng gì đâu có quan trọng, họ nghĩ: "Đi du học thì chắc là nhà có điều kiện, rồi chắc đi du học để rửa bằng..."  Suýt nữa thì tôi phải cười lớn, bằng đại học của tôi nó quá đẹp quá thơm khỏi cần rửa, bằng thạc sỹ của tôi thì cũng đạt điểm tối đa xuất sắc hoàn hảo rồi, chả cần phải gột tẩy ở đâu. Nhưng mà, chẳng có ai quan tâm đoái hoài.
Sau này đi đâu tôi chỉ nói em học đại học đó đó, bỏ qua phần du học, vì tôi chẳng muốn mang tiếng sang chảnh khoe mẽ, điều kiện các kiểu. 
Nhắn các bạn đi du học: Bạn có thể vào Nhà nước làm nếu bố mẹ bạn đã có chỗ sẵn dành cho bạn. Còn nếu vẫn phải về xin việc như tôi thì tốt nhất làm ở tư nhân cho nó lành. 
(còn tiếp, bạn đang kể dở thì có việc phải đi rồi, tôi sẽ chép tiếp cho các bạn nghe)

Tuesday, October 3, 2017

Truyện dài kỳ: Xóm lạ (7)

Thằng Mực trông to con thế mà cũng thói quen nữ tính không chịu được là shopping. Tôi còn hồ nghi là nó nghiện mua sắm. Việc này bắt đầu từ hồi bé tí. Đồ nó mua nó dùng thì đã đành nhưng mà đồ nó không dùng nó cũng mua là nghĩa làm sao. Có dạo mua cái gì nó cũng mua hai, rồi cho tôi một, thỉnh thoảng thì tôi còn thấy phấn khởi chứ về sau tần suất dày đặc làm tôi phải ném vào mặt nó mà bảo:
- Phòng tôi chật lắm, không có chỗ để đâu; hoặc là
- Cái này tôi có rồi, cậu khỏi mua nữa, mang trả đi; hoặc là
- Kiểu này/màu này tôi không thích mấy; và cuối cùng là 
- Thằng Mực, mày mà mua cho tao cái đồ gì nữa tao đánh bỏ m... đấy.
Không phải là tôi côn đồ bẩm sinh mà do tôi rèn mà có. Rất là ức chế thần kinh, khi tôi sang nhà mấy con bạn chơi, phòng tụi nó trắng tinh khôi, hồng phấn, xanh nhạt nhìn nhã nhặn xinh xắn lắm, về nhìn lại phòng mình thì đen thui, cục mịch phát ớn. Thủ phạm là cái tên mặt đen kia kìa. Phòng nó với phòng tôi về cơ bản là nội thất giống hệt, có chăng chỉ khác vị trí sắp xếp. 
Còn lý do vì sao thằng Mực chỉ mua đồ dùng mà không mua động vật cho tôi thì cũng có nguyên nhân của nó.
Từ bé, nhà thằng Mực đã có điều kiện, tiền quà hàng ngày chẳng phải nghĩ. Nên nó tiêu xài quen tay từ nhỏ. Có lần nó tặng tôi con vẹt cũng không đến nỗi tệ, tôi tạm đặt tên là Miu. Phải cái đến khi biết nói, quanh đi quẩn lại nó chỉ có nói được mấy câu:
- Anh Mực đẹp trai, anh Mực đẹp trai!
- Em yêu anh Mực, em yêu anh Mực!
Chả biết thằng nào dạy nó, tưởng nuôi con chim cho nó vui ai ngờ lải nhải mãi nhức đầu hơn cả nuôi gà. Chỉ là một ngày tôi sơ ý để Miu xổ lồng, bay mất.
Lần khác, nó tặng tôi con cá đen xì đuôi xoè, tôi cũng không thích thuỷ hải sản lắm, nhưng thôi thì có cá có chậu đấy thì cứ thả vào, tôi tạm gọi nó là Miu. Sau đó thấy ai đến nhà cũng xuýt xoa khen cá đẹp, bể đẹp làm tôi cũng thấy hay hay, nuôi cá thì trật tự khỏi phải nói rồi. Có điều một thời gian sau con cá bỗng dưng ngửa bụng qua đời, hình như là cho ăn nhiều quá nước bị bẩn.
Một hôm thằng Mực chạy sang nhà tôi cùng với một con chó đen xì, nó bảo chơi thi xem chó của ai nhanh lớn. Hoá ra nó mua một đôi chó, con của nó thì màu vàng sáng đốm đầu, đốm lưỡi huyền đề, tổng hợp đủ các tướng tốt cả, con của tôi thì tối thui, tôi cũng chả buồn ngắm xem nó có cái đặc điểm gì quý không, tôi tạm đặt cho nó là Miu. Có lẽ đó là con vật mà tôi nuôi được lâu nhất lúc ấy. Mang tiếng là chó tôi nuôi nhưng mà nó chỉ suốt ngày quanh quẩn bên nhà thằng Mực chơi với con Vàng, gọi mãi mới về, có hôm còn ngủ quên bên đấy, đúng là con với cái. Ngày con Miu có chửa tôi háo hức lắm, mà thằng Mực cũng háo hức không kém, lấy làm lạ tôi hỏi:
- Cậu tính sơ múi gì con Miu mà hí hửng ra mặt thế?
- Tôi chả sơ múi gì cả, thấy con Miu mang trong mình dòng máu của con Vàng nên tôi mừng thôi.
- Chắc gì đã là con của con Vàng, chó của tôi chả liên quan gì đến chó của cậu.
- Cái này thì tôi khẳng định, chính mắt tôi trông thấy hai đứa nó...
- Ừ ừ thôi được rồi. - Tôi gạt phăng đi chẳng để cho nó nói hết câu, để thằng này phun ra là thô không nghe được.
Tôi với thằng Mực còn đố nhau xem con Miu sẽ đẻ được mấy đứa, rồi giới tính thế nào, rồi còn tính đặt tên cho từng đứa nữa. Chiều ấy, tôi dắt con Miu ra đường chơi, lúc đó tôi có tạt nhanh vào hàng mua quyển truyện tranh, con Miu kiểu gì chạy qua ngã tư đúng lúc một chiếc xe lao tới... 
Lúc thằng Mực đi đá bóng về thì chỉ thấy một vũng máu lớn giữa đường, tôi đứng đó mặt nhoè nước mắt, thằng Mực đứng im mãi ở ngã tư đường không nhúc nhích, gió chiều thổi cái tóc ngắn củn của nó cũng bay bay. Mấy tháng sau con Vàng chả hiểu bỏ ăn bỏ uống kiểu gì rồi cũng ra đi...
Sau này chúng tôi chưa bao giờ nhắc lại chuyện đó, thằng Mực cũng không bao giờ mua cho tôi một con gì có thể ngo ngoeo cựa quậy nữa.

Friday, September 15, 2017

Cambridge English Scale score converter

Chuyển đổi điểm thi tiếng Anh từ hệ thống cũ sang hệ thống mới của Cambridge:


Tuesday, July 18, 2017

Truyện dài kỳ: Xóm lạ (6)

Dạo này con cỏ học hành có vẻ nghiêm túc, sắp lên cấp ba rồi, tôi dạy kèm nó học cũng đỡ mệt. Cô Tuyết chú Sơn chỉ tin tưởng vào khả năng học tập của tôi mà hoàn toàn khinh bỉ thằng Mực. Cô chú còn chu đáo trả lương cho tôi đàng hoàng, chú Sơn bảo, dạy con Cỏ là vất vả lắm, con gia sư cho nó cực bằng dạy cho cả lớp ấy chứ. Hì, tôi thì cũng không khách sáo, mặt dày mà nhận thôi. Nhưng nói chung, sau đó tôi cũng toàn rủ anh em con Cỏ đi ăn uống, mua sắm các kiểu. Con Cỏ ấm ức hỏi tôi:
- Sao chị không mời cả anh Bò? Đi với anh chị chán lắm.
Tôi cốc đầu nó lộp bộp:
- Đầu cô bị hỏng à, ông Bò có thèm đi chơi với tụi con nít đâu.
- Oa oa, chị là con nít, em không phải con nít.
- Ờ, tuỳ cô.
Sau này nói chuyện với con Cỏ tôi phải né chữ Bò ra, không thì nó quay cho tôi chóng mặt luôn, nó hỏi hết đời tư ngóc ngách của ổng, nhiều lúc làm tôi đứng hết cả hình. Những lúc đó, tôi chỉ ậm ờ,
- Cái này chị chưa kịp quan sát, để mai chị về check hàng rồi báo lại cô.
Nó hỏi ông thích màu gì, style gì, thật ra ổng chả thích cái màu gì cả, mẹ tôi mua cái gì ổng cũng mặc, thằng bạn mua cái gì ổng cũng xài, con bé hàng xóm mua gì ổng cũng nhận. Đúng cái thể loại thùng nước gạo. Chả hiểu con Cỏ mê mẩn ổng điểm gì. Tôi thấy tội con bé ghê gớm. Mù quáng, đúng là mù quáng.
Có một ngày, ông Bò dẫn một cô bạn về nhà, chả biết đồng nghiệp hay là tăm tia bạn gái không rõ, cơ mà con Cỏ từ đâu phi ra, mặc bộ áo hai dây với cái quần đùi ngắn cũn rồi leo lên phòng ông Bò trốn trong đấy, chả biết trốn bao lâu rồi ngủ ngáy khò khò đến tối. Cả nhà tá hoả đi tìm thì thấy cô gái nhỏ ngây thơ đang nhay cái áo sơ mi của ông cả nhà tôi, mồm đầy dãi, vẫn đang say sưa trong mộng đẹp. Chú Sơn hơi cáu đập đập lưng nó mấy cái, đang ngủ mà nó đạp một cái suýt vào mặt chú rồi hồn nhiên ngáy tiếp, lúc ông Bò kéo tay nó định lôi dậy thì bỗng nó chồm lên quàng tay vào cổ ổng, giọng ngái ngủ thì thào:
- Đợi mãi.
Tôi thề, mắt nó vẫn nhắm chặt, nước dãi vẫn còn chảy kia kìa, sao mà nó hành động chính xác thế. Chú Sơn vẫn đang đứng đó, ông Bò hơi ngại, bối rối như nạn nhân, cố gỡ hai cánh tay của thủ phạm ra, thế mà hai cái chân nó còn vòng qua eo ổng luôn, thôi rồi, kết hợp với bộ đồ nó đang mặc thế kia, đúng là ai không hiểu sự tình chắc chắn không dám xem tiếp.
Trông mặt chú Sơn có vẻ giận nhưng giọng vẫn bình tĩnh bảo ông Bò:
- Con bế em nó về nhà hộ chú.
Ông Bò đập đập lưng nó mấy cái:
- Cỏ, dậy đi.
- Không.
- Anh ném xuống nhé!
- Không.
- Mai đi xem phim nhé!
- Không.
- Tuỳ đấy nhé. Một, hai, ba.
Rồi ông giơ hai tay gỡ tay chân thủ phạm ra, từng ngón từng ngón một, ông anh chưa bao giờ kiên nhẫn với tôi như thế nhé, trường hợp này quá đặc biệt rồi. Xem đến đoạn ổng gỡ từng sợi tóc từng sợi tóc vướng trên mặt ổng ra, thì tôi cáu thay chú Sơn rồi,
- Đủ rồi đấy, Cỏ, mày không dậy chị đánh đấy.
Thật ra con Cỏ chẳng sợ gì tôi, nhưng nó cần tôi làm tai mắt cho nó, nó cần thông tin của ông Bò, nhưng kiểu dân tình nghiện check news feed trên facebook ấy, nó nghe lời tôi chắc chỉ vì mỗi thế.
Nó tụt từ trên người ông Bò xuống, tụt đến đâu, tay chân còn loạng quạng động chạm vào tay vào chân vào ngực ông Bò nữa, đây có phải là hành động quấy rối không, tôi không dám chắc, chỉ thấy ông Bò mặt mày căng thẳng lắm, đứng đơ hết cả ra.
Con Cỏ đi được mấy bước, bỗng quay lại hỏi tôi:
- Hôm nay nhà chị có khách à?
- À, bạn ông Bò đến chơi.
- Bạn?
- À, đồng nghiệp cùng cơ quan
- Sao đồng nghiệp có mỗi một người thôi à.
- Thì tiện đường, mà tao không biết, hỏi ổng.
Rồi nó quay mặt ra nhìn ông Bò, ổng chả nói gì, rồi bỗng nhiên hỏi lại:
- Mai không đi xem phim à, tiếc nhỉ.

Sunday, July 9, 2017

Truyện dài kỳ: Xóm lạ (5)


Dạo này thằng Mực tỏ thái độ với tôi ra mặt, cái mặt lầm lì của nó nhìn như kiểu đi vệ sinh mấy ngày không rơi ra được cục nào. Nó tố tôi là đồ bán đứng bạn bè để cầu an. Cái thằng ngoa ngoắt vãi.
Chả là hôm đó bị tụi thuỷ thủ mặt trăng quây kín, con Sấu nó thò ra mấy câu anh Minh này anh Minh nọ, tôi chỉ cười nhạt quẳng cho nó cái số di động của thằng Mực, thế là nó mừng hét ré lên, xém ôm nghẹt cái cổ của tôi rồi đòi kết chị em gì đó. Ờ, các cụ vẫn bảo những người giống nhau thường tìm đến với nhau chả sai tí nào. Thằng kia không có óc gặp con nhỏ bị động kinh cũng hợp lý khỏi bàn.
Tôi còn tưởng mình làm một việc tốt cho hai đứa nó có cái kênh gặp gỡ trao đổi thảo luận, tiện thể thoát hiểm luôn, thế mà lại gặp thái độ kia của thằng Mực. Có khi nó mừng quá hoá thẹn cũng nên.
Chiều hôm đó, thằng nhỏ hùng hùng hổ hổ chạy sang phòng tôi, hét lên:
- Ai cho cậu đem số của tôi đi cho lung tung hả? Nhất là lại cho cái con bé tâm thần ấy...
Rồi blah blah, rồi kết luận:
- Cậu là cái đồ bán đứng bạn bè.
Nó hét mà nước miếng toé lung tung, tôi nhìn kinh quá chả nói được câu nào, đơi nó nghỉ hít thở một hơi, tôi mới nhếch mặt lên hỏi lại:
- Ờ, cái số phone của cậu là cái của quý phương nào mà tôi phải liều mình chết không khai hả? Hôm đó năm đứa nó quây, tôi không tìm kế thoát thân thì giờ cậu chả có ai để mà quát tháo chửi rủa đâu.
Thằng Mực nghẹn họng chả nói gì nữa, nhưng mà cái mặt lầm lì thì vẫn y nguyên từ hôm đấy.
Tuỳ nó thôi, cái thằng đàn ông con zai mà hẹp hòi giờ tôi mới biết, khư khư cái số điện thoại làm cái gì không biết. Nó còn dỗi, chẳng thèm chở tôi đi học nữa, kệ thôi, tôi đi xe đạp cũng chả sao, ờ mà nói không sao cũng hơi dối mình một tẹo, từ ngày đó tôi cũng chẳng có cơ hội được anh lai về nữa, cơ mà đấy là câu chuyện khác rồi. 
Điều làm tôi cười khảy nhất là, một tháng sau, thằng Mực với con Sấu tay trong tay với nhau, bẽn lẽn một cặp trời sinh, tôi suýt nữa thì cười rơi nước miếng, đời mà, bạc đến ngạc nhiên. Tôi chả hiểu nó tức tôi cái gì, đúng là cái kẻ vừa được gấu vừa quay ra chửi bà làm mai.

Monday, July 3, 2017

Truyện dài kỳ: Xóm lạ (4)

Để được anh chở về mỗi ngày nên tôi đành để xe đạp ở nhà rồi nhờ thằng Mực đèo đi học. Thế là tôi còn tiết kiệm được cả tiền gửi xe mỗi tháng nữa, tôi nghĩ nên chia làm hai nửa, một nửa gọi là cảm ơn thằng Mực, nửa kia là thỉnh thoảng mời anh uống nước, hoặc tặng anh quà vào dịp lễ. Tôi nghĩ thế là vẹn cả đôi đường.
Phải cái sự đời có mấy khi được như ý muốn. Bỗng nhiên xuất hiện tin đồn thất thiệt. Ban đầu giang hồ đồn đoán là tôi với thằng Mực là một cặp, lúc đó tôi còn ôm bụng cười ngặt nghẽo, thằng nào mà hài hước vãi cả ra, chắc thằng nhỏ tính viết truyện ngôn tình ngược thân tâm. Nhưng về sau, tin đồn lại lan nhanh sang một chiều hướng kịch tính có phần câu like hơn: Tôi bắt cá hai tay. Lúc này thì tôi chẳng cười được nữa, thực tình tôi chẳng thèm để ý đến thằng Mực nó ra sao, nhưng mà người ấy thì nhất định cần quan tâm. Tôi vội vã hỏi anh nghĩ gì, anh chỉ cười bảo:
- Chỉ là ngồi sau xe thôi, có vấn đề gì đâu.
Ờ, lúc đó tôi thở phào vì nghĩ chỉ là ngồi sau xe thằng Mực đúng là chẳng có vấn đề gì cả, đã là người lớn thì quả nhiên vĩnh viễn là người lớn. Tôi yêu anh.
Dạo này bạo lực học đường nở ra khá rầm rộ, các cảnh đánh nhau xé áo đánh ghen chửi thề của các nam nữ sinh mà thấy gớm. Chẳng ngờ đời học sinh của tôi cũng có 15 giây bị dính dáng đến bạo lực. Hôm ấy, thằng Mực ở lại trường chơi bóng, anh thì có ca học tối không chở tôi về được.
Một nhóm năm gái bỗng đâu hầm hố xồ ra làm tôi suýt rớt miếng bánh bao trong mồm. Váy xoè váy đụp, áo cánh áo tơi, tóc ngắn tóc dài, bện, búi, túm, xanh đỏ tím vàng đủ cả, làm tôi còn tưởng mình đang diện kiến đội nhóm của thuỷ thủ mặt trăng. Một chị tóc ngắn xanh da trời đến chỉ thẳng vào mặt tôi:
- Con chó, mày là bồ của Minh hả?
Quả này thì đúng là tôi rớt cái miếng bánh trong mồm ra thật, xém nữa là phọt ra hỏi chị "ớ thằng Minh là thằng nào" may mà tôi phanh được không chị lại vả cho phọt luôn cả cơm ăn từ sáng thì hỏng.
Truyện này phải hồi cứu lại từ lúc hai cụ còn bận chửa hai đứa. Mẹ tôi vẫn luôn muốn đặt tên con là Minh cho nó thông minh nên xí trước từ hồi học cấp ba, mẹ tôi xí thì cứ xí thôi, chỉ là không ngờ hai mẹ lại chửa đẻ cùng thời điểm như thế. Cô Tuyết chẳng nói gì thế nhưng lúc đẻ thằng Mực, chú Sơn bố nó viết luôn vào tờ giấy khai sinh là Đường Huyền Minh, chả biết có phải hồi trẻ chú chơi Liên Minh Huyền Thoại không, chỉ là lúc biết chuyện, mẹ tôi tức chú lắm, mẹ còn không thèm giữ hình tượng mà xông vào đánh chú:
- Cậu biết thừa là tôi thích cái tên ấy, sao dám tranh của tôi? Hả, hả, hả.
Chú Sơn cũng chỉ là võ sĩ đai đen thôi mà, có gì đáng sợ đâu, chú cứ đứng đấy cho mẹ tôi đánh túi bụi, một lúc sau sợ mẹ tôi mệt nên chú để mẹ tôi đứng im còn chú xoay vòng vòng cho mẹ đánh khắp người. Lại một lúc sau thấy mẹ tôi thở hồng hộc không đánh đấm gì nữa, chú điềm nhiên bảo:
- Ơ xong rồi à, cậu chịu khó vận động tí cho dễ đẻ.
Ngày mẹ tôi lâm bồn cũng đến, bố tôi dịu dàng chiều vợ viết vào tờ giấy khai sinh là Diệp Ngọc Minh. Ờ chuyện là thế đấy, mẹ tôi ấm ức cũng phải chịu, ai bảo đẻ sau. Sau này nguôi ngoai rồi, thì lại cười hơ hớ ra như chả có chuyện gì, chú Sơn còn nhăn nhở chọc tôi:
- Thôi, hai vợ chồng cùng tên cũng được con ạ.
Nhưng mà chúng tôi chả bao giờ gọi nhau bằng cái tên tranh chấp ấy cả. Chỉ đơn giản là Đèn và Mực, đến nỗi tôi suýt nữa quên mất tên thằng đầu không óc đấy rồi. Chị tóc xanh thấy mặt tôi nghệt ra, mất kiên nhẫn định quát thêm câu nữa, bất ngờ tôi bỗng phá lên cười nắc nẻ:
- Chị, chị đang bảo thằng Mực đấy ạ? Nó tên là Mực mà, thằng đấy ngu lắm, chẳng ai thèm chơi, toàn lủi thủi một mình. Nó cạnh nhà em nên chẳng may đi cùng một đoạn.
Mặt chị tóc xanh, cùng đám bạn đi cũng bỗng nhiên dài thượt, rồi bỗng nhiên thỏ thẻ:
- Chị nào? Mặt cũng không già đến nỗi đấy đâu, tui kém anh Minh một tuổi mà.


Sunday, April 2, 2017

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 6 - 2nd edition

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 6 - 2nd edition


Family and Friends 6 - 2nd edition bản tuyệt đẹp


Family and Friends 6 - 2nd edition CLASS BOOK

Family and Friends 6 - 2nd edition WORK BOOK

Family and Friends 6 - 2nd edition FLASHCARDS

Family and Friends 6 - 2nd edition MULTI ROM

Family and Friends 6 - 2nd edition TEACHER’S BOOK

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 5 - 2nd edition



Family and Friends 5 - 2nd edition bản tuyệt đẹp


Family and Friends 5 - 2nd edition CLASS BOOK

Family and Friends 5 - 2nd edition WORK BOOK

Family and Friends 5 - 2nd edition FLASHCARDS

Family and Friends 5 - 2nd edition MULTI ROM

Family and Friends 5 - 2nd edition TEACHER’S BOOK (coming soon)

Family and Friends 5 - TEACHER’S BOOK

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 4

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 4


Family and Friends 4 - bản tuyệt đẹp


Family and Friends 4 - CLASS BOOK 

Family and Friends 4 - WORK BOOK

Family and Friends 4 - FLASHCARDS

Family and Friends 4 - MULTI ROM

Family and Friends 4 - TEACHER’S BOOK

Family and Friends 4 - 2nd edition - (coming soon)

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 3 - 2nd edition

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 3 - 2nd edition


Family and Friends 3 - 2nd edition bản tuyệt đẹp


Family and Friends 3 - 2nd edition CLASS BOOK

Family and Friends 3 - 2nd edition WORK BOOK

Family and Friends 3 - 2nd edition FLASHCARDS

Family and Friends 3 - 2nd edition MULTI ROM

Family and Friends 3 - 2nd edition TEACHER’S BOOK (coming soon)

Family and Friends 3 - TEACHER’S BOOK

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 2 - 2nd edition

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 2 - 2nd edition



Family and Friends 2 - 2nd edition bản tuyệt đẹp


Family and Friends 2 - 2nd edition CLASS BOOK


Family and Friends 2 - 2nd edition WORK BOOK

Family and Friends 2 - 2nd edition FLASHCARDS

Family and Friends 2 - 2nd edition MULTI ROM (coming soon)

Family and Friends 2 - 2nd edition TEACHER’S BOOK (coming soon)

Family and Friends 2 - TEACHER’S BOOK


Trọn bộ giáo trình Family and Friends 1 - 2nd edition - Bản đẹp siêu chất

Trọn bộ giáo trình Family and Friends 1 - 2nd edition - Bản đẹp siêu chất

Family and Friends 1 - 2nd edition bản tuyệt đẹp

 

Family and Friends 1 - 2nd edition CLASS BOOK


Family and Friends 1 - 2nd edition WORK BOOK


Family and Friends 1 - 2nd edition FLASHCARDS


Family and Friends 1 - 2nd edition MULTI ROM


Family and Friends 1 - 2nd edition TEACHER’S BOOK (coming soon)


Family and Friends 1 - TEACHER’S BOOK 

Trọn bộ giáo trình Family and Friends Starter - 2nd edition

[Học chữ Hán] Download 214 bộ thủ và trọn bộ giáo trình Nhi đồng học Phật

Download 214 bộ thủ

Download Trọn bộ giáo trình Nhi đồng học Phật bản excel


1
1
[piě]
丿
2
1
[zhǔ]
3
3
[yǐn]
4
7
[chuò]

3

5
7
[mài]
6
6
[mǐ]
7
4
[shū]
8
5
[shǐ]
9
12
[hēi]
10
7
[chì]
11
3
[xiǎo]
12
3
[dà]
13
3
[shì]
14
4
[wén]
15
8
[mén]
16
4
[hù]
17
4
[fù]
18
3
[gōng]
19
4
[wǎng]

5


4

20
11
[mā]
21
11
[lù]
鹿
22
4
[quǎn]

3

23
9
[fēng]
24
8
[yǔ]
25
5
[guā]
26
6
[dòu]
27
5
[róu]
28
6
[yù]
29
3
[jǐ]
30
2
[bīng]
31
3
[yì]
32
3
[gōng]
33
5
[yòng]
34
7
[zú]
35
3
[xì]
36
3
[fāng]
37
10
[gǔ]
38
2
[jié]

2

39
13
[dǐng]
40
10
[lì]
41
2
[hǎn]
42
2
[jiǒng]
43
3
[chè]
44
4
[zhī]
45
8
[qīng]
46
5
[bái]
47
8
[fēi]
48
4
[wú]

12

49
3
[chuān]

3

50
4
[shuǐ]

3

51
3
[chì]
52
6
[xíng]
53
5
[pí]
54
6
[ròu]



55
3
[yāo]
56
2
[tóu]
57
3
[suī]
58
3
[zhǐ]
59
4
[qiáng]
60
5
[pǐ]
61
3
[shī]
62
4
[zhǎo]



63
13
[shǔ]
64
16
[guī]
65
10
[dòu]
66
4
[pū]

4

67
6
[yǔ]
68
4
[máo]
69
16
[lóng]
70
10
[guǐ]
71
4
[qì]
72
6
[sè]
73
7
[zhì]
74
9
[jiǔ]
75
2
[jī]
76
4
[mù]
77
14
[qí]
78
4
[bǐ]
79
7
[bèi]
80
12
[huáng]

3
[qiān]
81
1
[yī]
82
5
[gān]
83
7
[xīn]
84
4
[rì]
85
3
[xī]
86
11
[lǔ]
87
9
[shí]
88
3
[jīn]
89
6
[yī]



90
5
[máo]
91
2
[dāo]



92
3
[wéi]
93
3
[tǔ]
94
3
[cùn]
95
2
[rù]
96
3
[gǒng]
97
2
[bǔ]
98
5
[wǎ]
99
6
[zhōu]
100
7
[chē]
101
10
[mǎ]
102
4
[huǒ]



103
4
[yuè]
104
5
[yá]
105
3
[kǒu]
106
8
[lì]
107
5
[bò]
108
12
[shǔ]
109
5
[hé]
110
6
[cǎo]



111
6
[zhú]



112
6
[yáng]
113
11
[yú]
114
5
[shí]
115
6
[yà]
116
3
[wāng]
117
1
[yǐ]
118
7
[zǒu]
119
9
[fēi]
120
4
[shǒu]



121
9
[miàn]
122
5
[mù]
123
8
[shǒu]
124
6
[chóng]
125
13
[mǐn]
126
10
 [fà]
127
9
[yè]
128
4
[niú]
129
6
[hǔ]



130
3
[guǎng]
广
131
10
[gāo]
132
2
bào
133
9
[gé]
134
9
[wéi]
135
3
[jì]



136
1
[jué]
137
4
[gē]
138
5
[shì]



139
2
[rén]



140


141
2
[shí]
142
2
[bā]
143
7
[lǐ]
144
8
[cháng]
145
6
[chuǎn]
146
7
[jiàn]
147
3
[gān]
148
2
[èr]
149
6
[ěr]
150
9
[yīn]
151
6
[zhì]
152
6
[zì]
153
2
[sī]
154
1
[gǔn]
155
4
[shì]
156
9
[xiāng]
157
5
[xué]
158
2
[kǎn]
159
2
[lì]
160
7
[shēn]
161
7
[chén]
162
7
[yǒu]
163
6
[xiě]
164
4
[xīn]



165
11
[niǎo]
166
8
[zhuī]
167
5
[yù]
168
8
[jīn]
169
7
[gǔ]
170
6
[jiù]
171
7
[yán]
172
4
[yuē]
173
15
[chǐ]
174
6
[shé]
175
6
[sī]



176
12
[zhǐ]
177
4
[jīn]
178
2
[bǐ]
179
5
[tián]
180
6
[lěi]
181
4
[yáo]
182
7
[biàn]
183
4
 [qiàn]
184
6
[lǎo]
185
6
[ér]
186
2
[yòu]
187
3
[nǚ]
188
3
[zǐ]
189
8
[fù]



190
3
[shān]
191
14
[bí]
192
7
[jiǎo]
193
4
[wú]
194
4
[dǎi]
195
4
[dǒu]
196
4
[fāng]
197
3
[shān]
198
4
[piàn]
199
5
[nì]
200
5
[mǐn]
201
5
[xuán]
202
6
[fǒu]
203
7
[yì]


[fù]
204
6
[chén]
205
4
[zhǐ]
206
6
[gèn]
207
5
[lì]
208
2
[mì]
209
3
[mián]
210
5
[shēng]
211
13
[gǔ]
212
17
[yuè]
213
7
[shǐ]
214
10
[chàng]




Để có thêm bản chữ Hán Việt, các bạn xem trong file excel nhé!



Chúc các bạn thành công