Wednesday, October 12, 2016

Tập 8: Kinh Hoa Nghiêm - Phẩm vào pháp giới thứ ba mươi chín (12)

KINH HOA NGHIÊM
ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG PHẬT

Hán dịch: Sa Môn Thật Xoa Nan Đà
Việt dịch: Tỳ Kheo Thích Minh Định



TẬP 8









KINH HOA NGHIÊM
ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG PHẬT

QUYỂN BẢY MƯƠI LĂM

PHẨM VÀO PHÁP GIỚI
THỨ BA MƯƠI CHÍN

40. THÍCH NỮ CÙ BA
PHÓ THÁC THỨ MƯỜI PHÁP VÂN ĐỊA

Bấy giờ, Thiện Tài đồng tử hướng về thành Ca Tỳ La, suy gẫm, tu tập giải thoát thọ sanh, tăng trưởng rộng lớn, nghĩ nhớ không bỏ. Từ từ đi du hành, đến giảng đường Bồ Tát tập hội phổ hiện pháp giới quang minh.
Trong điện đó, có vị thần hiệu là Vô Ưu Đức, cùng với một vạn Chủ Cung Điện Thần tụ hội, đến nghinh tiếp Thiện Tài, bèn nói như vầy: Lành thay bậc trượng phu, có đại trí huệ, có đại dũng mãnh, có thể tu giải thoát Bồ Tát tự tại không thể nghĩ bàn. Tâm luôn không bỏ thệ nguyện rộng lớn. Khéo quán sát cảnh giới các pháp. An trụ pháp thành. Vào vô lượng các môn phương tiện. Thành tựu biển công đức của Như Lai. Đắc được diệu biện tài, khéo điều phục chúng sinh. Đắc được thân Thánh nhân trí huệ. Luôn thuận tu hành. Biết tâm hạnh khác biệt của chúng sinh, khiến cho họ hoan hỉ, hướng về Phật đạo.
Tôi quán thấy Ngài tu các diệu hạnh, tâm không tạm giải đãi, oai nghi đi đứng đều thanh tịnh. Chẳng bao lâu nữa, Ngài sẽ đắc được ba nghiệp thanh tịnh trang nghiêm vô thượng của Như Lai. Dùng các tướng tốt trang nghiêm thân. Dùng mười trí lực tô điểm tâm mình, du hành các thế gian.
Tôi quán thấy Ngài dũng mãnh tinh tấn không ai sánh bằng. Chẳng bao lâu nữa, Ngài sẽ thấy được khắp ba đời tất cả chư Phật, nghe thọ pháp của chư Phật nói. Chẳng bao lâu nữa, Ngài sẽ đắc được vui thiền định giải thoát tam muội của tất cả Bồ Tát. Chẳng bao lâu nữa, Ngài sẽ vào giải thoát thâm sâu của chư Phật Như Lai.
Tại sao vậy? Vì nhờ gặp được thiện tri thức, gần gũi cúng dường, nghe thọ lời dạy của các Ngài, nghĩ nhớ tu hành, không giải đãi, không thối lùi, không lo, không hối hận, không chướng ngại. Ma và dân ma không thể cản trở được. Chẳng bao lâu nữa, Ngài sẽ thành tựu quả vị vô thượng.
Thiện Tài đồng tử bạch rằng: Đức Thánh! Như lời Ngài nói, nguyện tôi sẽ đều được như vậy.
Đức Thánh! Tôi nguyện tất cả chúng sinh dứt các nhiệt não, lìa các nghiệp ác, sinh các an lạc, tu các tịnh hạnh.
Đức Thánh! Tất cả chúng sinh khởi các phiền não, tạo các nghiệp ác, đoạ vào các cõi ác. Hoặc thân, hoặc tâm, luôn thọ khổ độc, Bồ Tát thấy vậy, tâm sinh buồn phiền.
Đức Thánh! Ví như có người, chỉ có một người con, thương yêu vô cùng, bỗng thấy con mình bị người ta chặt tay chân, lòng rất đau đớn, không an vui được. Đại Bồ Tát cũng lại như thế, thấy các chúng sinh do nghiệp phiền não, đoạ vào ba đường ác, thọ đủ thứ khổ, tâm rất buồn rầu. Nếu thấy chúng sinh khởi thân miệng ý ba nghiệp thiện, sinh về cõi trời người, thân tâm được an vui, thì bấy giờ Bồ Tát sinh đại hoan hỉ.
Tại sao vậy? Vì Bồ Tát chẳng vì mình cầu nhất thiết trí. Chẳng tham sanh tử các dục khoái lạc. Chẳng theo lực tưởng đảo, thấy đảo, tâm đảo, các kết sử tuỳ miên ái kiến mà chuyển. Chẳng khởi đủ thứ tưởng vui của chúng sinh. Cũng chẳng đắm trước vui các thiền định. Chẳng có chướng ngại mệt mỏi thối chuyển, an trụ nơi sinh tử, nhưng thấy chúng sinh ở trong các cõi, thọ vô lượng đủ thứ các khổ, mà khởi tâm đại bi. Dùng đại nguyện lực mà nhiếp lấy khắp. Vì sức bi nguyện, mà tu Bồ Tát hạnh. Vì dứt khổ não của tất cả chúng sinh. Vì cầu nhất thiết trí của Như Lai. Vì cúng dường tất cả chư Phật Như Lai. Vì nghiêm tịnh tất cả cõi nước rộng lớn. Vì tịnh trị dục lạc của tất cả chúng sinh và hết thảy các hạnh thân tâm của họ, mà ở trong sinh tử, không có mỏi nhàm.
Đức Thánh! Đại Bồ Tát đối với các chúng sinh là trang nghiêm, vì khiến cho họ sinh về cõi trời người được vui giàu sang phú quý. Là cha mẹ, vì họ an lập bồ đề tâm. Là dưỡng dục, vì khiến cho họ thành tựu Bồ Tát đạo. Là hộ vệ, vì khiến cho họ sớm lìa ba đường ác. Là thuyền sư, vì khiến cho họ được qua khỏi biển sinh tử. Là nơi nương tựa, vì khiến cho họ hết sợ các ma phiền não. Là rốt ráo, vì khiến cho họ vĩnh viễn được vui mát mẻ. Là bờ bến, vì khiến cho họ vào biển tất cả chư Phật. Là đạo sư, vì khiến cho họ đến nơi tất cả pháp bảo. Là hoa đẹp, vì nở tâm công đức của chư Phật. Là đồ trang nghiêm, vì thường phóng quang trí huệ phước đức. Là đáng ưa, vì phàm làm gì cũng đều đoan nghiêm. Là đáng tôn kính, vì xa lìa tất cả các nghiệp ác. Là Phổ Hiền, vì thân đầy đủ tất cả sự đoan nghiêm. Là đại minh, vì thường phóng trí huệ quang thanh tịnh. Là mây lớn, vì thường mưa xuống tất cả pháp cam lồ.
Đức Thánh! Khi Bồ Tát tu các hạnh như vậy, thì khiến cho tất cả chúng sinh đều sinh mến thích, đầy đủ pháp vui.
Bấy giờ, Thiện Tài đồng tử sắp lên pháp đường, vị Thần Vô Ưu Đức và các chúng Thần, dùng tràng hoa đẹp, hương thoa, hương bột, quý hơn trên các cõi trời, cùng với đủ thứ đồ báu trang nghiêm, rải trên Thiện Tài mà nói kệ rằng:
Nay Ngài hiện thế gian
Làm đèn sáng cho đời
Khắp vì các chúng sinh
Siêng cầu Vô Thượng Giác.
Vô lượng ức ngàn kiếp
Rất khó được thấy Ngài
Công đức nhựt nay mọc
Diệt trừ tối thế gian.
Ngài thấy các chúng sinh
Điên đảo hoặc che lấp
Mà sinh tâm đại bi
Cầu chứng đạo vô sư.
Ngài dùng tâm thanh tịnh
Tìm cầu Phật bồ đề
Hầu hạ thiện tri thức
Chẳng tiếc thân mạng mình.
Ngài nơi các thế gian
Không nương không chấp trước
Tâm thảy đều vô ngại
Thanh tịnh như hư không.
Ngài tu hạnh bồ đề
Công đức đều viên mãn
Phóng đại trí huệ quang
Chiếu khắp tất cả đời.
Ngài chẳng lìa thế gian
Cũng chẳng chấp thế gian
Đi trong đời vô ngại
Như gió thổi hư không.
Ví như nạn lửa khởi
Không gì dập tắt được
Ngài tu hạnh bồ đề
Lửa tinh tấn cũng thế.
Dũng mãnh đại tinh tấn
Kiên cố không thể động
Kim cang huệ sư tử
Du hành không sợ hãi.
Trong tất cả pháp giới
Hết thảy các biển cõi
Ngài đều đã đi qua
Gần gũi thiện tri thức.

Bấy giờ, vị Thần Vô Ưu Đức nói bài kệ nầy rồi, vì ưa mến pháp, nên đi theo Thiện Tài, luôn không xả lìa.
Bấy giờ, Thiện Tài đồng tử đi vào giảng đường Phổ Hiện Pháp Giới Quang Minh, đi khắp nơi tìm cô gái họ Thích, thì thấy cô ta đang ngồi trên toà sư tử Bảo Liên Hoa ở trong giảng đường. Có tám vạn bốn ngàn thể nữ cùng vây quanh, những thể nữ đó, đều sinh ra trong hoàng tộc, đều tu Bồ Tát hạnh trong quá khứ, đồng trồng căn lành, bố thí, ái ngữ, nhiếp khắp chúng sinh, đã thấy rõ cảnh nhất thiết trí, đã cùng tu tập hạnh Phật bồ đề. Luôn trụ chánh định, thường dùng đại bi nhiếp khắp chúng sinh, giống như con một. Tâm từ đầy đủ, quyến thuộc thanh tịnh. Trong quá khứ đã thành tựu phương tiện thiện xảo không thể nghĩ bàn của Bồ Tát. Đều được bất thối chuyển nơi A nậu đa la tam miệu tam bồ đề. Đầy đủ các Ba La Mật của Bồ Tát. Lìa các chấp trước, chẳng ưa sinh tử. Tuy ở trong các cõi, mà tâm thường thanh tịnh. Luôn siêng quán sát đạo nhất thiết trí. Lìa lưới chướng cái, vượt khỏi chỗ chấp trước. Từ nơi pháp thân, mà thị hiện hoá thân. Sinh hạnh Phổ Hiền, tăng trưởng Bồ Tát lực. Đèn mặt trời trí huệ, đều đã viên mãn.
Bấy giờ, Thiện Tài đồng tử đến chỗ Thích nữ Cù Ba, đảnh lễ, đứng chắp tay lại mà bạch rằng: Đức Thánh! Con trước đã phát tâm A nậu đa la tam miệu tam bồ đề, mà chưa biết Bồ Tát làm thế nào ở trong sinh tử, mà chẳng nhiễm hoạ hoạn sinh tử? Thấu rõ tự tánh của pháp, mà chẳng trụ bậc Thanh Văn, Bích Chi Phật. Đầy đủ Phật pháp, mà tu Bồ Tát hạnh. Trụ bậc Bồ Tát, mà vào cảnh giới Phật. Vượt qua thế gian, mà thọ sinh nơi thế gian. Thành tựu pháp thân, mà thị hiện vô biên đủ thứ sắc thân. Chứng pháp vô tướng, mà vì chúng sinh thị hiện các tướng. Biết pháp không thể nói, mà rộng vì chúng sinh diễn nói các pháp. Biết chúng sinh là không, mà luôn không bỏ việc hoá độ chúng sinh. Tuy biết chư Phật không sinh, không diệt, mà siêng cúng dường không có thối chuyển. Tuy biết các pháp không nghiệp, không báo, mà tu các hạnh lành luôn không ngừng nghỉ.
Bấy giờ, Thích nữ Cù Ba bảo Thiện Tài rằng: Lành thay! Lành thay! Thiện nam tử! Nay ngươi có thể hỏi pháp đại Bồ Tát tu hành như vậy. Ai tu tập các hạnh nguyện của Bồ Tát Phổ Hiền, mới có thể hỏi như vậy. Hãy chú ý lắng nghe, khéo nghĩ nhớ, ta sẽ nương thần lực của đức Phật, vì ngươi mà diễn nói.
Thiện nam tử! Nếu các Bồ Tát thành tựu mười pháp, thì sẽ viên mãn hạnh Bồ Tát Nhơn Đà La võng phổ trí quang minh. Những gì là mười pháp? Đó là: Nhờ nương thiện tri thức. Nhờ hiểu được thù thắng rộng lớn. Nhờ được dục lạc thanh tịnh. Nhờ tích tập tất cả phước trí. Nhờ lắng nghe pháp ở chỗ chư Phật. Nhờ tâm luôn không bỏ ba đời chư Phật. Nhờ tu đồng hạnh với tất cả Bồ Tát. Nhờ được tất cả Như Lai hộ niệm. Nhờ đại bi diệu quán đều thanh tịnh. Nhờ hay dùng trí lực dứt tất cả các sinh tử. Đó là mười pháp. Nếu các Bồ Tát thành tựu pháp nầy, thì sẽ viên mãn hạnh Bồ Tát Nhân Đà La võng phổ trí quang minh.
Phật tử! Nếu Bồ Tát gần gũi thiện tri thức, thì sẽ tinh tấn không thối lùi, tu tập sinh ra Phật pháp vô tận.
Phật tử! Bồ Tát dùng mười pháp, để hầu hạ thiện tri thức. Những gì là mười pháp? Đó là: Đối với thân mạng mình, không đoái tiếc. Đối với đồ vui thế gian, tâm không tham cầu. Biết tất cả pháp tánh đều bình đẳng. Vĩnh viễn không lùi bỏ nguyện nhất thiết trí. Quán sát thật tướng tất cả pháp giới. Tâm luôn xả lìa tất cả biển cõi. Biết pháp như hư không, tâm không nương tựa. Thành tựu tất cả Bồ Tát đại nguyện. Thường hay thị hiện tất cả biển cõi. Tịnh tu trí luân vô ngại của Bồ Tát.
Phật tử! Nên dùng mười pháp nầy, hầu hạ tất cả thiện tri thức không trái nghịch.
Bấy giờ, Thích nữ Cù Ba muốn thuật lại ý nghĩa nầy, bèn nương thần lực của đức Phật, quán sát mười phương, mà nói kệ rằng.
Bồ Tát vì lợi các quần sinh
Chánh niệm thân kính thiện tri thức
Như cung kính Phật tâm không lười
Đây hạnh Đế võng nơi thế gian.
Thắng giải rộng lớn như hư không
Tất cả ba đời đều vào trong
Quốc gia chúng sinh Phật đều vậy
Đây là hạnh phổ trí quang minh.
Chí vui như không chẳng bờ mé
Vĩnh dứt phiền não lìa cấu bẩn
Tất cả chỗ Phật tu công đức
Đây hạnh thân mây nơi thế gian.
Bồ Tát tu tập nhất thiết trí
Biển công đức không thể nghĩ bàn
Tịnh các phước đức thân trí huệ
Đây hạnh không nhiễm nơi thế gian.
Chỗ tất cả chư Phật Như Lai
Nghe thọ trì pháp không nhàm đủ
Hay sinh thật tướng đèn trí huệ
Đây hạnh chiếu khắp nơi thế gian.
Mười phương chư Phật vô lượng số
Một niệm tất cả đều vào được
Tâm luôn chẳng bỏ các Như Lai
Đây hạnh đại nguyện hướng bồ đề.
Hay vào đại chúng hội chư Phật
Tất cả Bồ Tát biển tam muội
Biển nguyện cùng với biển phương tiện
Đây hạnh Đế võng nơi thế gian.
Được tất cả chư Phật gia trì
Hết thuở vị lai vô biên kiếp
Nơi nơi tu hành đạo Phổ Hiền
Đây là hạnh Bồ Tát phân thân.
Thấy các chúng sinh thọ khổ lớn
Khởi đại từ bi hiện thế gian
Diễn pháp quang minh trừ đen tối
Đây là hạnh Bồ Tát trí nhựt.
Thấy các chúng sinh ở các cõi
Vì tập vô biên diệu pháp luân
Khiến họ vĩnh dứt dòng sinh tử
Đây là tu hành hạnh Phổ Hiền.
Bồ Tát tu hành phương tiện nầy
Tuỳ tâm chúng sinh mà hiện thân
Khắp ở trong tất cả các cõi
Hoá độ vô lượng các hàm thức.
Dùng đại từ bi sức phương tiện
Khắp cùng thế gian mà hiện thân
Tuỳ họ hiểu thích mà thuyết pháp
Đều khiến hướng về đạo bồ đề.

Bấy giờ, Thích nữ Cù Ba nói bài kệ rồi, bảo Thiện Tài đồng tử rằng: Thiện nam tử! Ta đã thành tựu môn giải thoát Quán sát biển tam muội của tất cả Bồ Tát.
Thiện Tài nói: Đại Thánh! Cảnh giới môn giải thoát nầy như thế nào?
Đáp rằng: Thiện nam tử! Ta vào môn giải thoát nầy, biết số kiếp của hết thảy chúng sinh thế giới Ta Bà nầy, nhiều như số hạt bụi cõi Phật, ở trong các cõi, chết đây sinh kia. Làm thiện, làm ác, thọ các quả báo. Có cầu xuất ly, không cầu xuất ly. Chánh định, tà định, cùng với bất định. Căn lành có phiền não, căn lành không phiền não. Đầy đủ căn lành, không đầy đủ căn lành. Không căn lành nhiếp căn lành, căn lành nhiếp không căn lành. Tích tập pháp thiện, bất thiện như vậy, ta đều thấy biết.
Lại nữa, trong kiếp đó, có chư Phật danh hiệu thứ tự, ta đều biết rõ. Chư Phật Thế Tôn đó, từ lúc ban đầu phát tâm, cùng với phương tiện, cầu nhất thiết trí. Sinh ra tất cả các biển đại nguyện. Cúng dường chư Phật, tu Bồ Tát hạnh, thành Đẳng Chánh Giác, chuyển bánh xe pháp, hiện đại thần thông, giáo hoá chúng sinh, ta đều biết rõ.
Cũng biết chúng hội khác nhau của chư Phật đó. Trong chúng hội đó, có các chúng sinh, nương Thanh Văn thừa mà được xuất ly. Chúng Thanh Văn đó, quá khứ tu tập tất cả căn lành và đắc được đủ thứ trí huệ, ta đều biết rõ. Có những chúng sinh, nương Duyên Giác thừa mà được xuất ly. Chúng Duyên Giác đó, hết thảy căn lành, đắc được bồ đề, tịch diệt giải thoát, thần thông biến hoá, thành thục chúng sinh, vào Niết Bàn, ta đều biết rõ.
Ta cũng biết các chúng Bồ Tát của các đức Phật đó. Các Bồ Tát đó từ lúc ban đầu phát tâm, tu tập căn lành, sinh ra vô lượng các đại hạnh nguyện. Thành tựu đầy đủ các Ba La Mật, đủ thứ trang nghiêm Bồ Tát đạo. Dùng sức tự tại, vào bậc Bồ Tát, trụ bậc Bồ Tát, quán bậc Bồ Tát, tịnh bậc Bồ Tát, tướng bậc Bồ Tát, trí bậc Bồ Tát. Trí huệ Bồ Tát nhiếp thọ, trí huệ Bồ Tát giáo hoá chúng sinh, trí huệ Bồ Tát kiến lập, cảnh giới Bồ Tát hạnh rộng lớn, thần thông hạnh của Bồ Tát, biển tam muội của Bồ Tát, phương tiện của Bồ Tát. Bồ Tát ở trong niệm niệm, nhập vào biển tam muội, đắc được nhất thiết trí quang minh. Đắc được mây ánh chớp nhất thiết trí. Đắc được thật tướng nhẫn. Thông đạt nhất thiết trí, an trụ biển cõi, nhập vào biển pháp, biết biển chúng sinh, an trụ phương tiện, phát thệ nguyện, hiện thần thông, ta đều biết rõ.
Thiện nam tử! Hết thuở vị lai ở thế giới Ta Bà nầy, hết thảy biển kiếp, chuyển động không dứt, ta đều biết rõ. Như biết thế giới Ta Bà, cũng biết số thế giới nhiều như số hạt bụi trong thế giới Ta Bà. Cũng biết tất cả thế giới trong thế giới Ta Bà. Cũng biết hết thảy thế giới nhiều như số hạt bụi trong thế giới Ta Bà. Cũng biết các thế giới trong mười phương ở ngoài thế giới Ta Bà không gián đoạn. Cũng biết thế giới chủng nhiếp thế giới của thế giới Ta Bà. Cũng biết Tỳ Lô Giá Na Thế Tôn ở trong biển thế giới Hoa Tạng nầy, mười phương vô lượng các thế giới chủng nhiếp thế giới.
Đó là: Thế giới rộng lớn, thế giới an lập, thế giới luân, thế giới tràng, thế giới khác biệt, thế giới chuyển, thế giới liên hoa, thế giới tu di, thế giới danh hiệu. Hết tất cả thế giới biển thế giới nầy, do nguyện lực xưa của Tỳ Lô Giá Na Thế Tôn, mà ta đều biết được, ta cũng nghĩ nhớ được. 
Cũng nhớ hết thảy các biển nhân duyên thuở xưa của Như Lai. Đó là: Phương tiện tu tập tất cả các thừa. Trong vô lượng kiếp trụ Bồ Tát hạnh. Tịnh cõi nước Phật. Giáo hoá chúng sinh. Hầu hạ chư Phật. Kiếp lập trụ xứ. Nghe thọ thuyết pháp. Được các tam muội. Được các tự tại. Tu bố thí Ba La Mật. Vào biển công đức của Phật. Trì giới khổ hạnh. Đầy đủ các nhẫn. Dũng mãnh tinh tấn. Thành tựu các thiền. Viên mãn tịnh huệ. Thị hiện thọ sinh tất cả mọi nơi. Hạnh nguyện Phổ Hiền thảy đều thanh tịnh. Khắp vào các cõi. Khắp tịnh cõi Phật. Khắp vào biển trí của tất cả Như Lai. Nhiếp khắp tất cả chư Phật bồ đề.
Đắc được đại trí quang minh của Như Lai. Chứng được tánh nhất thiết trí của chư Phật. Thành Đẳng Chánh Giác, chuyển bánh xe pháp, cùng với hết thảy đạo tràng chúng hội. Tất cả chúng sinh trong chúng hội đó, từ xưa đến nay, gieo trồng căn lành, từ lúc ban đầu phát tâm, thành thục chúng sinh, tu hành phương tiện, niệm niệm tăng trưởng, đắc được các tam muội, thần thông giải thoát, tất cả như vậy, ta đều biết rõ.
Tại sao vậy? Vì giải thoát nầy, mà ta biết được tâm hạnh của tất cả chúng sinh. Tất cả chúng sinh tu hành căn lành. Tất cả chúng sinh tạp nhiễm thanh tịnh. Tất cả chúng sinh đủ thứ khác biệt. Các môn tam muội của tất cả Thanh Văn. Tịch tĩnh tam muội thần thông giải thoát của tất cả Duyên Giác. Giải thoát quang minh của tất cả Bồ Tát, tất cả Như Lai, ta đều biết rõ.
Bấy giờ, Thiện Tài đồng tử bạch Thích nữ Cù Ba rằng: Đức Thánh! Ngài đắc được môn giải thoát nầy đã bao lâu?
Đáp rằng: Thiện nam tử! Thuở xưa trải qua số kiếp, nhiều như số hạt bụi cõi Phật, có kiếp tên là Thắng Hạnh. Thế giới tên là Vô Uý. Ở trong thế giới đó, có bốn thiên hạ, tên là An Ổn. Trong bốn thiên hạ Diêm Phù Đề đó, có một thành vua, tên là Cao Thắng Thụ, là thượng thủ trong tám mươi thành vua.
Bấy giờ, có ông vua tên là Tài Chủ. Ông vua đó, có sáu vạn thể nữ, năm trăm đại thần, năm trăm vương tử. Các vương tử đó đều dũng mãnh, hàng phục được oán địch.
Thái tử của vua đó tên là Oai Đức Chủ, đoan chính thù đặc, ai cũng muốn nhìn. Dưới chân bằng đầy, đầy đủ luân tướng. Lưng bàn chân nhô cao, giữa ngón tay, ngón chân, đều có màng lưới. Gót chân bằng phẳng, tay chân mềm mại. Bắp chân lộc vương, bảy chỗ tròn đầy. Âm tàng ẩn kín, phần trên thân như sư tử chúa. Hai vai bằng đầy, hai tay thon dài. Thân tướng ngay thẳng, cổ ba ngấn, má như sư tử. Đủ bốn mươi cái răng, tất cả đều ngay kín, bốn răng nanh trắng bóng. Lưỡi rộng dài, vang tiếng phạm âm. Mắt xanh biếc, lông nheo như ngưu chúa. Chặng mày có tướng bạch hào, trên đỉnh đầu có nhục kế. Da mịn màn như màu vàng ròng. Lông trên thân đều xoắn lên trên, tóc màu xanh đen. Thân tròn đầy như cây Ni Câu Đà.
        Bấy giờ, thái tử vâng lời phụ vương, cùng với mười ngàn thể nữ đi đến vườn Hương Nha du ngoạn vui chơi. Thái tử lúc bấy giờ ngồi trên toà sư tử đại ma ni trong xe báu đẹp, xe đó có đủ các thứ nghiêm sức. Năm trăm thể nữ cầm dây báu kéo xe, tiến lùi có chừng mực, không chậm, không nhanh. Trăm ngàn vạn người cầm các lọng báu. Trăm ngàn vạn người cầm các tràng báu. Trăm ngàn vạn người cầm các phan báu. Trăm ngàn vạn người tấu lên các kỹ nhạc. Trăm ngàn vạn người đốt các hương thơm. Trăm ngàn vạn người rải các hoa đẹp. Tuỳ tùng trước sau đi theo thái tử. Đường xá bằng phẳng, không có cao thấp, rải các thứ hoa báu đẹp. Cây báu thẳng hàng, lưới báu che phủ. Đủ thứ lầu các rộng lớn, hoặc bên trong chứa đủ thứ châu báu, hoặc trần thiết các đồ trang nghiêm, hoặc chưng bày đủ thứ thức ăn uống, hoặc treo đủ thứ y phục, hoặc sắm đủ những vật tư sanh, hoặc an trí người nữ đoan chánh, cùng với vô lượng tôi tớ hầu đi theo. Tuỳ ai cần gì, thảy đều thí cho.
      Bấy giờ, có người mẹ tên là Thiện Hiện, dắt theo một đồng nữ, tên là Cụ Túc Diệu Đức, dung nhan đoan chánh, sắc tướng nghiêm khiết, thân cao vừa vặn, mắt và tóc xanh biếc, tiếng như phạm âm, khéo biết các nghề, tinh thông biện luận, cung kính siêng giỏi, thương xót không hại ai, đầy đủ sự hổ thẹn, nhu hoà chất trực, lìa si ít dục, không xiểm nịnh dối trá. Đồng nữ và người mẹ ngồi xe báu đẹp, các thể nữ theo sau, từ thành vua đi ra, đi trước xe thái tử.
      Đồng nữ thấy thái tử lời lẽ ngâm nga, tâm sinh ái nhiễm, bèn nói với mẹ rằng: Lòng con muốn được kính thờ người nầy, nếu không được toại nguyện, thì con sẽ tự vẫn.
Người mẹ bảo con gái rằng: Đừng sinh ý niệm nầy, tại sao? Vì việc nầy rất khó được. Người nầy đầy đủ các tướng Luân Vương, sau này sẽ lên làm Chuyển Luân Vương, có nữ báu xuất hiện, bay trên không tự tại. Chúng ta thấp hèn, việc nầy khó đạt được, chớ sinh ý niệm nầy.
      Bên cạnh vườn Hương Nha, có một đạo tràng, tên là Pháp Vân Quang Minh. Bấy giờ, có đức Như Lai hiệu là Thắng Nhựt Thân, đầy đủ mười hiệu, xuất hiện trong đó đã được bảy ngày rồi.
Bấy giờ, đồng nữ đó ngủ gật, nằm mộng thấy đức Phật đó. Khi tỉnh dậy, trong hư không có vị Trời bảo đồng nữ rằng: Đức Như Lai Thắng Nhựt Thân, thành Đẳng Chánh Giác trong đạo tràng Pháp Vân Quang Minh, đã được bảy ngày. Các chúng Bồ Tát vây quanh trước sau, Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, Phạm Thiên, cho đến Trời Sắc Cứu Cánh, các Thần đất, Thần gió, Thần lửa, Thần nước, Thần sông, Thần biển, Thần núi, Thầy cây, Thần vườn, Thần nhạc, Thần chủ thành .v.v... vì gặp đức Phật, nên đều đến tụ hội.
      Bấy giờ, đồng nữ Diệu Đức nhờ mộng thấy Như Lai, và nghe công đức Phật, nên tâm rất an ổn, không còn sợ hãi, ở trước thái tử mà nói kệ rằng:
      Thân tôi rất đoan chánh
      Tiếng đồn khắp mười phương
      Trí huệ không ai bằng
      Khéo biết hết các nghề.
        Vô lượng trăm ngàn chúng
      Thấy tôi đều tham nhiễm
      Lòng tôi đối với họ
      Không sinh chút ái dục.
      Không sân cũng không hận
      Không ghét cũng không mừng
      Chỉ phát tâm rộng lớn
      Lợi ích các chúng sinh.
      Nay tôi thấy thái tử
      Đủ các tướng công đức
      Lòng tôi rất vui mừng
      Các căn đều thơ thới.
      Sắc như quang minh báu
      Tóc đẹp xoắn bên phải
      Trán rộng mày nhỏ cong
      Lòng tôi nguyện thờ Ngài.
      Tôi thấy thân thái tử
      Ví như tượng vàng ròng
      Cũng như núi báu lớn
      Tướng tốt có quang minh.
      Mắt rộng màu xanh biếc
      Mặt tròn má sư tử
      Vui vẻ giọng nói hay
      Xin thương nạp thọ tôi.
      Tướng lưỡi đẹp rộng dài
      Giống như màu đồng đỏ
      Phạm âm tiếng Khẩn Na
      Ai nghe đều hoan hỉ.
      Miệng vuông rất quân bình
      Răng trắng đều bằng kín
      Lúc nói hiện mỉm cười
      Ai thấy cũng hoan hỉ.
      Thân lìa bẩn thanh tịnh
      Đủ ba mươi hai tướng
      Tất sẽ trong cõi nầy
      Mà làm Chuyển Luân Vương.

      Bấy giờ, thái tử bảo cô gái đó rằng: Nàng là con gái của ai? Ai bảo hộ nàng? Nếu trước đã thuộc về người khác, thì ta không nên sanh lòng ái nhiễm.
Bấy giờ, thái tử dùng kệ hỏi rằng:
      Thân nàng rất thanh tịnh
      Đầy đủ tướng công đức
      Nay ta hỏi về nàng
      Hiện nàng ở với ai?
      Cha mẹ nàng là ai?
      Nay nàng thuộc về ai?
      Nếu đã thuộc về người
      Người đó nhiếp thọ nàng.
      Nàng không trộm vật người
      Nàng không có lòng hại
      Nàng không phạm tà dâm
      Nàng nương lời nói nào?
      Không nói xấu kẻ khác
      Không phá thân thuộc người
      Không xâm cảnh giới người
      Không giận hờn người khác.
      Không sinh tà hiểm kiến
      Không làm nghiệp trái nhau
      Không dùng sức xiểm khúc
      Phương tiện dối thế gian.
      Tôn trọng cha mẹ chăng?
      Kính thiện tri thức chăng?
      Thấy các người bần cùng
      Sinh tâm nhiếp thọ chăng?
      Nếu có thiện tri thức
      Dạy bảo mà nói pháp
      Nàng sinh tâm kiên cố
      Rốt ráo tôn trọng chăng?
      Có kính mến Phật chăng?
      Biết rõ Bồ Tát chăng?
      Biển công đức chúng Tăng
      Nàng có cung kính chăng?
      Nàng biết Phật pháp chăng?
      Thanh tịnh chúng sinh chăng?
      Nàng trụ trong Phật pháp
      Hoặc trụ nơi phi pháp?
      Thấy những người cô độc
      Sinh khởi tâm từ chăng?
      Thấy ác đạo chúng sinh
      Sinh tâm đại bi chăng?
      Thấy người được vinh hạnh
      Sinh tâm hoan hỉ chăng?
      Họ đến bức bách nàng
      Nàng không sân não chăng?
      Nàng phát tâm bồ đề
      Khai ngộ chúng sinh chăng?
      Vô biên kiếp tu hành
      Không mệt mỏi được chăng?

      Bấy giờ, mẹ của nàng vì thái tử mà nói kệ rằng:
      Thái tử Ngài lắng nghe
      Nay tôi nói nàng nầy
      Sơ sinh đến trưởng thành
      Tất cả các nhân duyên.
      Ngày thái tử vừa sinh
      Nàng từ hoa sen sinh
      Mắt nàng sáng dài rộng
      Tay chân đều đầy đủ.
      Tôi từng nơi mùa xuân
      Du ngoạn vườn Sa La
      Thấy khắp các cỏ thuốc
      Mọi thứ đều tươi tốt.
      Cây lạ trổ hoa đẹp
      Trông như áng mây lành
      Chim đẹp cùng hoà hót
      Giữa rừng cùng hân hoan.
      Cùng đi tám trăm cô
      Đoan chánh chiếm lòng người
      Y phục đều nghiêm đẹp
      Ca ngâm đều rất hay.
      Vườn đó có ao tắm
      Tên là Liên Hoa Tràng
      Tôi ngồi nơi bờ ao
      Thể nữ chúng vây quanh.
      Trong ao hoa sen đó
      Bỗng sinh hoa ngàn cánh
      Cánh báu cọng lưu ly
      Vàng Diêm Phù làm đài.
      Bấy giờ là sáng sớm
      Mặt trời mới mọc lên
      Sen đó vừa nở ra
      Phóng ánh sáng thanh tịnh.
      Ánh sáng ấy rất mạnh
      Ví như mặt trời mọc
      Chiếu khắp Diêm Phù Đề
      Chúng vui chưa từng có.
      Thời thấy ngọc nữ nầy
      Từ hoa sen đó sinh
      Thân nàng rất thanh tịnh
      Chi phần đều viên mãn.
      Đây là báu nhân gian
      Từ nơi tịnh nghiệp sinh
      Nhân xưa không hư mất
      Nay thọ quả báo nầy.
      Tóc biếc mắt sen xanh
      Tiếng phạm da vàng ròng
      Tràng hoa các bảo kế
      Thanh tịnh không chút dơ.
      Tứ chi đều đầy đủ
      Thân nàng không thiếu khuyết
      Ví như tượng vàng ròng
      Để ở trong hoa báu.
        Chân lông hương chiên đàn
      Xông khắp hết mọi nơi
      Miệng toả hương sen xanh
      Thường diễn tiếng phạm âm.
      Chỗ của nàng nầy ở
      Thường có âm nhạc trời
      Không nên để kẻ hèn
      Sánh đôi với nàng nầy.
      Thế gian không người nào
      Kham làm chồng nàng nầy
      Chỉ Ngài tướng nghiêm thân
      Xin nạp thọ nàng nầy.
      Chẳng cao cũng chẳng thấp
      Chẳng thô cũng chẳng tế
      Các thứ đều đoan nghiêm
      Xin hãy nạp thọ nàng.
      Văn tự pháp toán số
      Khéo léo các nghề nghiệp
      Tất cả đều thông đạt
      Xin hãy nạp thọ nàng.
      Biết rành các binh pháp
      Khéo phán đoán kiện tụng
      Điều được kẻ khó điều
      Xin hãy nạp thọ nàng.
      Thân nàng rất thanh tịnh
      Kẻ thấy không nhàm chán
      Công đức tự trang nghiêm
      Ngài nên nạp thọ nàng.
      Chúng sinh có hoạ hoạn
      Khéo biết duyên khởi đó
      Theo bệnh mà cho thuốc
      Tất cả đều diệt trừ.
      Ngôn ngữ pháp Diêm Phù
      Khác nhau vô lượng thứ
      Cho đến kỹ nhạc âm
      Không gì chẳng thông đạt.
      Nghề nghiệp của phụ nữ
      Nàng nầy biết tất cả
      Không người nào hơn nàng
      Xin hãy mau nạp thọ.
      Không kị cũng không xẻn
      Không tham cũng không sân
      Tánh ngay thẳng nhu hoà
      Lìa các hạnh thô ác.
      Cung kính bậc đáng kính
      Phụng thờ không trái nghịch
      Thích tu các hạnh lành
      Có thể tuỳ thuận Ngài.
        Nếu thấy kẻ già bệnh
      Bần cùng và khổ nạn
      Không ai cứu không nương
      Thường sinh đại thương xót.
      Thường quán đệ nhất nghĩa
      Chẳng cầu vui lợi mình
      Chỉ muốn lợi chúng sinh
      Dùng đây trang nghiêm tâm.
      Đi đứng và ngồi nằm
      Tất cả không phóng dật
      Lời nói và im lặng
      Người thấy đều vui mừng.
      Tuy tại tất cả chỗ
      Tâm đều không nhiễm trước
      Thấy người có công đức
      Vui quán không nhàm đủ.
      Tôn trọng thiện tri thức
      Vui thấy người lìa ác
      Tâm nàng không giao động
      Trước nghĩ sau mới làm.
      Phước trí đều trang nghiêm
      Tất cả không oán hận
      Hơn hết trong hàng nữ
      Đáng người thờ thái tử.

      Bấy giờ, thái tử đi vào vườn Hương Nha rồi, bảo đồng nữ Diệu Đức và bà Thiện Hiện rằng: Thiện nữ! Ta hướng về cầu A nậu đa la tam miệu tam bồ đề, sẽ hết thuở vị lai vô lượng kiếp, tích tập pháp trợ đạo nhất thiết trí. Tu vô biên Bồ Tát hạnh. Thanh tịnh tất cả Ba La Mật. Cúng dường tất cả các Như Lai. Hộ trì tất cả giáo pháp của chư Phật. Nghiêm tịnh tất cả cõi Phật. Sẽ khiến cho tất cả Như Lai giống tánh không dứt. Sẽ tuỳ thuận tất cả chúng sinh giống tánh mà khắp thành thục họ. Sẽ diệt trừ khổ sinh tử của tất cả chúng sinh, để họ ở nơi rốt ráo an lạc. Sẽ tịnh trị mắt trí huệ của tất cả chúng sinh. Sẽ an trụ tâm bình đẳng của tất cả Bồ Tát. Sẽ thành tựu các bậc tu hành của tất cả Bồ Tát. Sẽ khiến khắp tất cả chúng sinh đều hoan hỉ. Sẽ xả bỏ tất cả mọi vật, hết thuở vị lai hành bố thí Ba La Mật. Khiến cho khắp tất cả chúng sinh đều được đầy đủ, y phục thức ăn uống, thê thiếp nam nữ, đầu mắt tay chân, tất cả như vậy, hết thảy trong ngoài, đều sẽ bố thí, nàng không có xẻn tiếc chăng?
        Lúc đó nàng sẽ cản trở ta, khi bố thí tài vật, thì tâm nàng xẻn tiếc. Khi bố thí con cái, thì tâm nàng đau khổ. Khi cắt chi thể, thì tâm nàng sầu muộn. Bỏ nàng xuất gia, thì tâm nàng hối hận.
      Bấy giờ thái tử liền vì Diệu Đức mà nói kệ rằng:
      Vì thương xót chúng sinh
      Ta phát tâm bồ đề
      Sẽ trong vô lượng kiếp
      Tu hạnh nhất thiết trí.
      Trong vô lượng đại kiếp
      Tịnh tu các biển nguyện
      Nhập địa và trừ chướng
      Đều trải vô lượng kiếp.
      Chỗ chư Phật ba đời
      Học sáu Ba La Mật
      Đầy đủ hạnh phương tiện
      Thành tựu đạo bồ đề.
      Mười phương cõi cấu uế
      Ta sẽ đều nghiêm tịnh
      Tất cả nạn đường ác
      Ta sẽ khiến thoát khỏi.
      Ta sẽ dùng phương tiện
      Rộng độ các quần sinh
      Khiến diệt tối ngu si
      Trụ nơi Phật trí đạo.
      Cúng dường tất cả Phật
      Sẽ tịnh tất cả địa
      Khởi tâm đại từ bi
      Vật trong ngoài đều xả.
      Nàng thấy người đến xin
      Hoặc sinh tâm tham sẻn
      Tâm ta thường ưa thí
      Nàng chớ trái ý ta.
      Nếu thấy ta thí đầu
      Chớ có sinh lo buồn
      Ta nay nói nàng trước
      Khiến tâm nàng kiên cố.
      Cho đến chặt tay chân
      Nàng chớ trách người xin
      Nay nàng nghe lời ta
      Nên hãy suy nghĩ kỹ.
      Con cái vật ưa mến
      Tất cả ta đều xả
      Nếu nàng thuận lòng ta
      Ta sẽ toại ý nàng.

      Bấy giờ, đồng nữ bạch thái tử rằng: Kính vâng lời dạy của Ngài, liền nói kệ rằng:
      Trong vô lượng biển kiếp
      Lửa địa ngục đốt thân
      Nếu Ngài thương nạp tôi
      Cam tâm thọ khổ nầy.
      Vô lượng nơi thọ sinh
      Nát thân như hạt bụi
      Nếu Ngài thương nạp tôi
      Cam tâm thọ khổ nầy.
      Vô lượng kiếp đầu đội
      Núi kim cang rộng lớn
      Nếu Ngài thương nạp tôi
      Cam tâm thọ khổ nầy.
      Vô lượng biển sinh tử
      Dùng thịt thân tôi thí
      Ngài được nơi Pháp Vương
      Nguyện khiến tôi cũng vậy.
      Nếu Ngài thương nạp tôi
      Cho tôi làm người chủ
      Đời đời hành bố thí
      Nguyện thường đem tôi thí.
      Vì thương chúng sinh khổ
      Mà phát tâm bồ đề
      Tức đã nhiếp chúng sinh
      Cũng sẽ nhiếp thọ tôi.
      Tôi không cầu giàu sang
      Không tham vui năm dục
      Chỉ vì cùng tu hành
      Nguyện dùng Ngài làm chủ.
      Mắt rộng dài xanh biếc
      Thương xót quán thế gian
      Chẳng khởi tâm nhiễm trước
      Sẽ thành Bồ Tát đạo.
      Thái tử chỗ Ngài đi
      Đất mọc các hoa báu
      Sẽ làm Chuyển Luân Vương
      Nguyện thương nạp thọ tôi.
      Tôi từng mộng thấy đây
      Diệu pháp Bồ đề tràng
      Như Lai ngồi dưới cây
      Vô lượng chúng vây quanh.
      Tôi mộng Như Lai đó
      Thân như núi vàng ròng
      Dùng tay rờ đầu tôi
      Tỉnh dậy tâm hoan hỉ.
      Quyến thuộc Trời thuở xưa
      Tên là Hỉ Quang Minh
      Trời đó vì tôi nói
      Đạo tràng Phật ra đời.
      Tôi từng sinh niệm nầy
      Nguyện thấy thân thái tử
      Trời đó bảo tôi rằng:
      Nay nàng sẽ được thấy.
      Chí nguyện xưa của tôi
      Nay đều được thành tựu
      Xin hãy cùng đi đến
      Cúng dường Như Lai đó.

      Bấy giờ, thái tử nghe danh hiệu Thắng Nhựt Thân Như Lai, bèn sinh đại hoan hỉ, muốn thấy đức Phật đó, liền dùng năm trăm ma ni báu rải lên trên đồng nữ Diệu Đức, ban cho mão Diệu tạng quang minh bảo và áo Hoả diệm ma ni bảo.
      Bấy giờ, tâm của đồng nữ đó chẳng giao động, cũng chẳng sinh vui mừng, chỉ chắp tay cung kính, chiêm ngưỡng thái tử, mắt chẳng tạm rời.
      Bấy giờ, bà bảo mẫu Thiện Hiện ở trước thái tử nói kệ rằng:
      Nàng nầy rất đoan chánh
      Công đức trang nghiêm thân
      Xưa nguyện thờ thái tử
      Nay ý đã đầy đủ.
      Giữ giới có trí huệ
      Đầy đủ các công đức
      Khắp trong các thế gian
      Tối thắng không ai bằng.
      Nàng nầy hoa sen sanh
      Dòng dõi không thấp hèn
      Thái tử đồng hành nghiệp
      Xa lìa tất cả lỗi.
      Nàng nầy thân mềm mại
      Dường như lụa cõi trời
      Chỗ tay nàng chạm đến
      Các bệnh đều trừ diệt.
      Lỗ lông toả hương thơm
      Ngào ngạt không gì bằng
      Nếu chúng sinh ngửi được
      Đều trụ nơi tịnh giới.
      Sắc thân như vàng ròng
      Ngồi thẳng trên đài hoa
      Nếu chúng sinh thấy được
      Lìa oán đủ tâm từ.
      Tiếng nói rất dịu dàng
      Nghe được đều hoan hỉ
      Nếu chúng sinh nghe được
      Đều lìa các nghiệp ác.
      Tâm tịnh không vết nhơ
      Xa lìa các xiểm khúc
      Xứng tâm mà nói ra
      Người nghe đều hoan hỉ.
      Điều nhu đủ hổ thẹn
      Cung kính bậc tôn túc
      Không tham cũng không dối
      Thương xót các chúng sinh.
      Tâm nàng chẳng ỷ lại
      Sắc tướng và quyến thuộc
      Chỉ dùng tâm thanh tịnh
      Cung kính tất cả Phật.

      Bấy giờ, thái tử và đồng nữ Diệu Đức với mười ngàn thể nữ, cùng với quyến thuộc ra khỏi vườn Hương Nha, đi đến đạo tràng Pháp Vân Quang Minh.
      Đến rồi, xuống xe đi bộ đến chỗ đức Phật, thấy thân tướng đức Phật, đoan nghiêm tịch tĩnh, các căn điều thuận, trong ngoài thanh tịnh như hồ Đại Long, không có dơ đục, đều sinh tịnh tín, vui mừng hớn hở, đảnh lễ đức Phật, rồi đi nhiễu quanh vô lượng vòng.
      Bấy giờ, thái tử và đồng nữ Diệu Đức, mỗi người đều cầm năm trăm hoa sen báu đẹp, cúng dường đức Phật đó. Thái tử vì đức Phật tạo dựng năm trăm tịnh xá, đều làm bằng gỗ thơm, các báu trang nghiêm, xen lẫn năm trăm ma ni báu.
      Bấy giờ, đức Phật vì họ nói Kinh Phổ Nhãn Đăng Môn, nghe Kinh đó rồi, ở trong tất cả pháp, đắc được biển tam muội. Đó là: Tam muội Biển nguyện chiếu khắp tất cả Phật. Tam muội Tạng chiếu khắp ba đời. Tam muội Hiện thấy đạo tràng tất cả chư Phật. Tam muội Chiếu khắp tất cả chúng sinh. Tam muội Đèn trí huệ chiếu khắp tất cả thế gian. Tam muội Đèn trí huệ chiếu khắp căn tất cả chúng sinh. Tam muội Mây quang minh cứu hộ tất cả chúng sinh. Tam muội Đèn sáng lớn chiếu khắp tất cả chúng sinh. Tam muội Diễn tất cả Phật pháp luân. Tam muội Đầy đủ hạnh Phổ Hiền thanh tịnh.
      Bấy giờ, đồng nữ Diệu Đức đắc được tam muội tên là Nan Thắng Hải Tạng, vĩnh viễn không thối chuyển nơi A nậu đa la tam miệu tam bồ đề.
      Bấy giờ, thái tử và đồng nữ Diệu Đức cùng với quyến thuộc, đảnh lễ đức Phật, đi nhiễu quanh vô lượng vòng, từ tạ trở về cung, đi đến chỗ vua cha, quỳ lạy rồi tâu với vua cha rằng: Đại Vương nên biết, đức Phật Thắng Nhựt Thân đã xuất hiện ra đời, thành Đẳng Chánh Giác không bao lâu, ở tại bồ đề tràng Pháp Vân Quang Minh, trong đất nước nầy.
      Bấy giờ, đại vương hỏi thái tử: Ai nói cho con biết tin nầy?
      Thái tử tâu: Nàng Cụ Túc Diệu Đức nầy nói.
      Bấy giờ, vua nghe rồi, hoan hỉ vô lượng, ví như người nghèo được kho báu lớn, bèn nghĩ như vầy:
      Đức Phật là báu vô thượng, khó có thể gặp được. Nếu được thấy Phật, sẽ vĩnh viễn dứt trừ sợ hãi tất cả các đường ác.
      Đức Phật như y vương, hay chữa lành tất cả các bệnh phiền não, cứu được tất cả khổ lớn sinh tử.
      Đức Phật là bậc Đạo Sư, hay khiến cho chúng sinh đến được nơi rốt ráo an ổn.
      Đại vương nghĩ như vậy rồi, liền tập hợp các ông vua nhỏ, quần thần quyến thuộc, cùng với Sát đế lợi, Bà La Môn, tất cả đại chúng .v.v... tuyên bố xả bỏ ngôi vua, nhường ngôi cho thái tử, làm lễ quán đảnh rồi, cùng với hàng vạn người tụ hội, đi đến chỗ đức Phật, đến rồi đảnh lễ đức Phật, đi nhiễu quanh vô lượng vòng, rồi cùng với quyến thuộc ngồi lui về một bên.
      Bấy giờ, đức Phật quán sát ông vua đó, cùng với các đại chúng. Từ trong tướng hào quang trắng, phóng ra đại quang minh, tên là Đèn tâm tất cả thế gian, chiếu khắp mười phương vô lượng thế giới, trụ ở trước tất cả các ông vua, thị hiện sức đại thần thông của Phật không thể nghĩ bàn. Khiến cho khắp tất cả mọi người đáng được giáo hoá, tâm được thanh tịnh.
      Bấy giờ, đức Phật dùng thần lực tự tại không thể nghĩ bàn, hiện thân hơn hẳn tất cả thế gian, dùng tiếng viên mãn, khắp vì đại chúng nói Đà La Ni, tên là Đèn tất cả pháp nghĩa lìa tối, có các Đà La Ni nhiều như số hạt bụi cõi Phật làm quyến thuộc. Ông vua đó nghe rồi, lập tức đắc được đại trí quang minh.
      Trong chúng hội đó, có các Bồ Tát nhiều như số hạt bụi cõi Diêm Phù Đề, đều đồng thời chứng được Đà La Ni đó. Sáu mươi vạn Na do tha người, sạch hết các hữu lậu, tâm được giải thoát. Mười ngàn chúng sinh, xa lìa bụi trần, đắc được con mắt pháp thanh tịnh, vô lượng chúng sinh phát tâm bồ đề.
      Bấy giờ, đức Phật lại dùng lực không thể nghĩ bàn, rộng hiện thần biến, khắp trong mười phương vô lượng thế giới, diễn nói pháp ba thừa, hoá độ chúng sinh.
      Bấy giờ, phụ vương đó bèn nghĩ như vầy: Nếu ta tại gia, không thể chứng được diệu pháp như vậy. Nếu ở chỗ đức Phật, xuất gia tu đạo, thì sẽ thành tựu. Nghĩ như vậy rồi, bèn ở trước đức Phật bạch rằng: Con nguyện được theo Phật xuất gia học đạo.
      Đức Phật nói tuỳ ý, hãy tự biết thời.    
      Bấy giờ, vua Tài Chủ cùng với mười ngàn người, đều ở chỗ đức Phật, đồng thời xuất gia. Thời gian chẳng bao lâu, đều được thành tựu Đà la ni Đèn tất cả pháp nghĩa lìa tối, cũng đắc được các môn tam muội như ở trên. Lại đắc được mười môn thần thông của Bồ Tát. Lại đắc được vô biên biện tài của Bồ Tát. Lại đắc được tịnh thân vô ngại của Bồ Tát, đi đến chỗ chư Phật trong mười phương, lắng nghe thọ trì pháp của chư Phật nói. Làm đại pháp sư, diễn nói diệu pháp. Lại dùng thần lực khắp mười phương cõi nước, tuỳ tâm chúng sinh mà vì họ hiện thân khen ngợi Phật xuất hiện ra đời. Nói hạnh xưa của Phật, khai thị nhân duyên xưa của Phật, khen ngợi thần lực tự tại của Phật, hộ trì giáo pháp của Phật nói.
      Bấy giờ, vào ngày rằm, thái tử ở tại chánh điện, thể nữ vây quanh, bảy báu tự đến. Một là bánh xe báu, tên là Vô ngại hành. Hai là voi báu, tên là Kim cang thân. Ba là ngựa báu, tên là Tốc tật phong. Bốn là châu báu, tên là Nhựt quang tạng. Năm là nữ báu, tên là Cụ Túc Diệu Đức. Sáu là tạng thần báu, tên là Đại tài. Bảy là chủ binh báu, tên là Ly cấu nhãn. Bảy báu đầy đủ, làm Chuyển Luân Vương, làm vua cõi Diêm Phù Đề, dùng chánh pháp trị thế, nhân dân khoái lạc. Vua có ngàn người con, đoan chánh dũng mãnh, hàng phục được oán địch.
      Trong cõi Diêm Phù Đề đó, có tám mươi thành vua. Trong mỗi thành, có năm trăm tăng phường. Mỗi tăng phường, đều lập tịnh xá cao rộng, dùng các báu đẹp để nghiêm sức. Mỗi thành vua, đều thỉnh đức Phật đến, dùng các đồ cúng tốt đẹp để dâng cúng đức Phật.
      Khi đức Phật vào thành, hiện đại thần lực, khiến cho vô lượng chúng sinh, trồng các căn lành. Vô lượng chúng sinh, tâm được thanh tịnh, thấy Phật hoan hỉ phát tâm bồ đề, khởi tâm đại bi, lợi ích chúng sinh, siêng tu Phật pháp, vào chân thật nghĩa, trụ nơi pháp tánh, rõ pháp bình đẳng, đắc được trí ba đời bình đẳng quán ba đời. Biết tất cả chư Phật ra đời thứ tự, nói đủ thứ pháp, nhiếp thọ chúng sinh, phát nguyện Bồ Tát, vào Bồ Tát đạo, biết pháp của Phật, thành tựu biển pháp. Có thể khắp hiện thân, khắp cùng tất cả các cõi. Biết căn tánh chúng sinh, và tánh dục của họ, khiến cho họ phát khởi nguyện nhất thiết trí.
      Phật tử! Ý ngươi như thế nào? Thái tử thuở đó, được ngôi Chuyển Luân Thánh Vương, cúng dường đức Phật, đâu phải là người nào khác, chính là đức Phật Thích Ca Mâu Ni ngày nay vậy. Vua Tài Chủ chính là đức Phật Bảo Hoa. Đức Phật Bảo Hoa đó, hiện tại ở phương đông, qua khỏi các cõi Phật nhiều như số hạt bụi biển cõi Phật, có biển thế giới, tên là Hiện pháp giới hư không ảnh tượng vân. Trong đó có thế giới chủng, tên là Phổ hiện tam thế ảnh ma ni vương. Trong thế giới chủng đó, có thế giới tên là Viên Mãn Quang. Trong đó có đạo tràng, tên là Hiện nhất thiết thế chủ thân, đức Phật Bảo Hoa thành tựu A nậu đa la tam miệu tam bồ đề ở nơi đó, có các chúng Bồ Tát, nhiều như số hạt bụi bất khả thuyết cõi Phật, vây quanh trước sau, đức Phật vì họ mà thuyết pháp.
      Thuở xưa, khi đức Phật Bảo Hoa tu hành Bồ Tát đạo, thì nghiêm tịnh biển thế giới đó. Trong biển thế giới đó, chư Phật quá khứ, hiện tại, vị lai, xuất hiện ra đời, đều do Phật Bảo Hoa lúc còn làm Bồ Tát, đã từng giáo hoá họ, khiến cho họ phát tâm A nậu đa la tam miệu tam bồ đề.
      Bà Thiện Hiện, mẹ của đồng nữ Diệu Đức, nay là mẹ của ta, bà Thiện Mục. Quyến thuộc của vua xưa kia, nay là chúng hội của Phật Thích Ca Mâu Ni vậy, đều tu hành đầy đủ các hạnh của Bồ Tát Phổ Hiền, thành tựu viên mãn đại nguyện. Tuy thường ở tại chúng hội đạo tràng nầy, mà hay hiện khắp tất cả thế gian. Trụ tam muội bình đẳng của các Bồ Tát. Thường được hiện thấy tất cả chư Phật. Tất cả Như Lai dùng mây âm thanh vi diệu đồng hư không, diễn nói chánh pháp, đại chúng thảy đều nghe được. Nơi tất cả pháp, đều được tự tại, danh đồn vang khắp cõi nước chư Phật. Đến khắp chỗ tất cả đạo tràng, hiện khắp ở trước tất cả chúng sinh. Tuỳ theo căn cơ mà giáo hoá điều phục. Hết kiếp thuở vị lai tu Bồ Tát đạo, luôn không gián đoạn, thành tựu viên mãn thệ nguyện rộng lớn của Bồ Tát Phổ Hiền.
      Phật tử! Đồng nữ Diệu Đức xưa kia, cùng với Chuyển Luân Thánh Vương Oai Đức Chủ, đem tứ sự cúng dường đức Phật Thắng Nhựt Thân, chính là thân ta ngày nay vậy.
            Sau khi đức Phật đó diệt độ rồi, trong thế giới đó, có sáu mươi ức trăm ngàn Na do tha vị Phật xuất hiện ra đời. Ta đều cùng với vua thừa sự cúng dường.
      Vị Phật thứ nhất, hiệu là Phật Thanh Tịnh Thân. Kế hiệu là Phật Nhất Thiết Trí Nguyệt Quang Minh Thân. Kế hiệu là Phật Diêm Phù Đàn Kim Quang Minh Vương. Kế hiệu là Phật Chư Tướng Trang Nghiêm Thân. Kế hiệu là Phật Diệu Nguyệt Quang. Kế hiệu là Phật Trí Quang Tràng. Kế hiệu là Phật Đại Trí Quang. Kế hiệu là Phật Kim Cang Na La Diên Tinh Tấn. Kế hiệu là Phật Trí Lực Vô Năng Thắng. Kế hiệu là Phật Phổ An Tường Trí. Kế hiệu là Phật Ly Cấu Thắng Trí Vân. Kế hiệu là Phật Sư Tử Trí Quang Minh. Kế hiệu là Phật Quang Minh Kế. Kế hiệu là Phật Công Đức Quang Minh Tràng. Kế hiệu là Phật Trí Nhựt Tràng. Kế hiệu là Phật Bảo Liên Hoa Khai Phu Thân.
      Kế hiệu là Phật Phước Đức Nghiêm Tịnh Quang. Kế hiệu là Phật Trí Diễm Vân. Kế hiệu là Phật Phổ Chiếu Nguyệt. Kế hiệu là Phật Trang Nghiêm Cái Diệu Âm Thanh. Kế hiệu là Phật Sư Tử Dũng Mãnh Trí Quang Minh. Kế hiệu là Phật Pháp Giới Nguyệt. Kế hiệu là Phật Hiện Hư Không Ảnh Tượng Khai Ngộ Chúng Sinh Tâm. Kế hiệu là Phật Hằng Khứu Tịch Diệt Âm. Kế hiệu là Phật Phổ Chấn Tịch Tĩnh Âm. Kế hiệu là Phật Cam Lộ Sơn. Kế hiệu là Phật Pháp Hải Âm. Kế hiệu là Phật Kiên Cố Võng. Kế hiệu là Phật Ảnh Kế Như Lai. Kế hiệu là Phật Nguyệt Quang Hào. Kế hiệu là Phật Biện Tài Khẩu. Kế hiệu là Phật Giác Hoa Trí. Kế hiệu là Phật Bảo Diệm Sơn.
      Kế hiệu là Phật Công Đức Tinh. Kế hiệu là Phật Bảo Nguyệt Tràng. Kế hiệu là Phật Tam Muội Thân. Kế hiệu là Phật Bảo Quang Vương. Kế hiệu là Phật Phổ Trí Hạnh. Kế hiệu là Phật Diễm Hải Đăng. Kế hiệu là Phật Ly Cấu Pháp Âm Vương. Kế hiệu là Phật Vô Tỉ Đức Danh Xưng Tràng. Kế hiệu là Phật Tu Tí. Kế hiệu là Phật Bổn Nguyện Thanh Tịnh Nguyệt. Kế hiệu là Phật Chiếu Nghĩa Đăng. Kế hiệu là Phật Thâm Viễn Âm. Kế hiệu là Phật Tỳ Lô Giá Na Thắng Tạng Vương. Kế hiệu là Phật Chư Thừa Tràng. Kế hiệu là Phật Pháp Hải Diệu Liên Hoa.
      Phật tử! Trong kiếp đó, có sáu mươi ức trăm ngàn Na do tha vị Phật xuất hiện ra đời như vậy, ta đều gần gũi hầu hạ cúng dường.
      Vị Phật cuối cùng, hiệu là Phật Quảng Đại Giải. Ta ở chỗ đức Phật đó, đắc được mắt trí huệ.
      Bấy giờ, đức Phật đó đi vào thành giáo hoá. Ta làm vương phi, cùng quốc vương kính lễ Phật, đem các đồ vật tốt đẹp, cúng dường đức Phật. Được nghe đức Phật đó nói pháp môn Sinh ra tất cả Như Lai đăng, lập tức ta đắc được cảnh giới giải thoát Biển tam muội quán sát tất cả Bồ Tát.
      Phật tử! Ta đắc được giải thoát nầy rồi, ta cùng với Bồ Tát ở trong số kiếp, nhiều như số hạt bụi cõi Phật, siêng năng tu tập. Ở trong kiếp số nhiều như số hạt bụi cõi Phật, thừa sự cúng dường vô lượng chư Phật.
      Hoặc trong một kiếp thừa sự một vị Phật, hai vị Phật, ba vị Phật, hoặc bất khả thuyết vị Phật , hoặc gặp chư Phật, nhiều như số hạt bụi cõi Phật, ta đều gần gũi hầu hạ cúng dường, mà chưa biết được thân, hình lượng sắc tướng, cùng với thân nghiệp, tâm hạnh trí huệ tam muội cảnh giới của Bồ Tát.
                   Phật tử! Nếu có chúng sinh được thấy Bồ Tát tu hạnh bồ đề, hoặc nghi, hoặc tin, thì Bồ Tát đều dùng đủ thứ phương tiện thế gian, xuất thế gian, để nhiếp lấy họ, dùng làm quyến thuộc, khiến cho họ được bất thối chuyển nơi A nậu đa la tam miệu tam bồ đề.
      Phật tử! Ta thấy được đức Phật đó, đắc được giải thoát nầy rồi, cùng với Bồ Tát ở trong số kiếp, nhiều như số hạt bụi trăm cõi Phật, cùng nhau tu tập. Ở trong những kiếp đó, hết thảy chư Phật xuất hiện ra đời, ta đều gần gũi, hầu hạ cúng dường, nghe Phật nói pháp, đọc tụng thọ trì.
      Ở chỗ các đức Phật đó, đắc được đủ thứ pháp môn giải thoát nầy. Biết đủ thứ ba đời, vào đủ thứ biển cõi, thấy đủ thứ thành Chánh Giác, vào đủ thứ Phật chúng hội, phát đủ thứ đại nguyện Bồ Tát, tu đủ thứ diệu hạnh Bồ Tát, đắc được đủ thứ giải thoát Bồ Tát, mà vẫn chưa biết được môn giải thoát Bồ Tát Phổ Hiền đắc được.
      Tại sao? Vì môn giải thoát Bồ Tát Phổ Hiền, như thái hư không, như tên chúng sinh, như biển ba đời, như biển mười phương, như biển pháp giới, vô lượng vô biên.
      Phật tử! Môn giải thoát Bồ Tát Phổ Hiền, đồng với cảnh giới Như Lai.
      Phật tử! Ta ở trong số kiếp, nhiều như số hạt bụi cõi Phật, quán thân Bồ Tát không nhàm đủ. Như người nhiều dục, nam nữ tập hội, ái nhiễm với nhau, khởi vô lượng vọng tưởng tư giác. Ta cũng như thế, quán sát mỗi lỗ chân lông trên thân Bồ Tát, niệm niệm thấy vô lượng vô biên thế giới rộng lớn, đủ thứ an trụ, đủ thứ trang nghiêm, đủ thứ hình tướng, có đủ thứ núi, đủ thứ đất, đủ thứ mây, đủ thứ tên, đủ thứ Phật ra đời, đủ thứ đạo tràng, đủ thứ chúng hội, diễn nói đủ thứ Kinh, nói đủ thứ quán đảnh, đủ thứ các thừa, đủ thứ phương tiện, đủ thứ thanh tịnh.
      Lại nữa, ở trong mỗi lỗ chân lông của Bồ Tát, niệm niệm thường thấy vô biên biển chư Phật, ngồi đủ thứ đạo tràng, hiện đủ thứ thần biến, chuyển đủ thứ bánh xe pháp, nói đủ thứ Tu đa la, luôn luôn không đoạn tuyệt.
      Lại nữa, ở trong mỗi lỗ chân lông của Bồ Tát, thấy vô biên biển chúng sinh, đủ thứ chỗ ở, đủ thứ hình tướng, đủ thứ việc làm, đủ thứ các căn.
      Lại nữa, trong mỗi lỗ chân lông của Bồ Tát, thấy vô biên hạnh môn của các Bồ Tát ba đời. Đó là: Vô biên nguyện rộng lớn, vô biên địa khác nhau, vô biên Ba La Mật, vô biên việc thuở xưa, vô biên môn đại từ, vô biên mây đại bi, vô biên tâm đại hỉ, vô biên phương tiện nhiếp lấy chúng sinh.
      Phật tử! Ta ở nơi kiếp số nhiều như hạt bụi cõi Phật, niệm niệm quán mỗi mỗi lỗ chân lông của Bồ Tát như vậy, chỗ đã đến thì không đến nữa, chỗ đã thấy thì không thấy nữa, tìm cầu bờ mé, rốt ráo không thể được, cho đến thấy thái tử Tất Đạt ở trong cung, thể nữ vây quanh. Ta dùng sức giải thoát, quán mỗi mỗi lỗ chân lông của Bồ Tát, đều thấy sự việc trong pháp giới ba đời.
      Phật tử! Ta chỉ đắc được giải thoát Quán sát biển tam muội Bồ Tát nầy. Như các đại Bồ Tát, rốt ráo vô lượng các biển phương tiện, vì tất cả chúng sinh hiện tuỳ loại thân, vì tất cả chúng sinh nói tuỳ lạc hạnh. Trong mỗi mỗi lỗ chân lông, hiện vô biên biển sắc tướng. Biết tánh các pháp không tánh làm tánh. Biết tánh chúng sinh đồng tướng hư không, không có phân biệt. Biết thần lực của Phật, đồng với như như, khắp tất cả mọi nơi. Thị hiện vô biên cảnh giới giải thoát. Ở trong một niệm, tự tại vào pháp giới rộng lớn. Du hí tất cả pháp môn các địa, mà ta làm sao biết được, nói được, những hạnh công đức đó?
      Thiện nam tử! Trong thế giới nầy, có Phật mẫu Ma Gia, ngươi đi đến đó hỏi: Bồ Tát làm thế nào tu Bồ Tát hạnh? Nơi các thế gian, không có nhiễm trước. Cúng dường chư Phật, luôn không ngừng nghỉ. Làm việc của Bồ Tát, vĩnh viễn không thối chuyển. Lìa tất cả chướng ngại, vào giải thoát của Bồ Tát. Không do người khác, mà trụ tất cả Bồ Tát đạo, đến tất cả chỗ Như Lai. Nhiếp tất cả cõi chúng sinh, hết kiếp thuở vị lai tu Bồ Tát hạnh, phát nguyện đại thừa, tăng trưởng căn lành của tất cả chúng sinh, thường không ngừng nghỉ.
      Bấy giờ, Thích nữ Cù Ba muốn thuật lại nghĩa giải thoát nầy, bèn nương thần lực của đức Phật, mà nói kệ rằng:
      Nếu ai thấy Bồ Tát
      Tu hành đủ thứ hạnh
      Khởi tâm thiện bất thiện
      Bồ Tát đều nhiếp lấy.
      Thuở lâu xa về trước
      Quá kiếp bụi trăm cõi
      Có kiếp tên Thanh Tịnh
      Thế giới tên Quang Minh.
      Kiếp đó Phật ra đời
      Sáu mươi ngàn vạn ức
      Chủ Trời người cuối cùng
      Hiệu là Pháp Tràng Đăng.
      Phật đó Niết Bàn rồi
      Có vua tên Trí Sơn
      Thống lãnh Diêm Phù Đề
      Tất cả không oán địch.
      Vua có năm trăm con
      Đoan chính và dũng mãnh
      Thân thể đều thanh tịnh
      Ai thấy đều hoan hỉ.
      Vua đó và vương tử
      Tín tâm cúng dường Phật
      Hộ trì Phật pháp tạng
      Cũng thích siêng tu pháp.
      Thái tử tên Thiện Quang
      Lìa cấu nhiều phương tiện
      Các tướng đều viên mãn
      Ai thấy không nhàm đủ.
      Năm trăm ức người tụ
      Xuất gia tu học đạo
      Dũng mãnh siêng tinh tấn
      Hộ trì các Phật pháp.
      Vương đô tên Trí Thụ
      Ngàn ức thành bao quanh
      Có rừng tên Tĩnh Đức
      Các báu dùng trang nghiêm.
      Thiện Quang ở rừng đó
      Rộng tuyên Phật chánh pháp
      Biện tài sức trí huệ
      Khiến chúng đều thanh tịnh.
      Có lúc vì khất thực
      Vào thành vương đô đó
      Đi đứng rất an tường
      Chánh tri tâm chẳng loạn.
      Trong thành có cư sĩ
      Tên là Thiện Danh Xưng
      Ta là con gái ông
      Tên là Tịnh Nhựt Quang.
      Ta ở trong thành đó
      Gặp được Thiện Quang Minh
      Các tướng rất đoan nghiêm
      Bèn sinh tâm nhiễm trước.
      Khất thực đến nhà ta
      Tâm ta thêm ái nhiễm
      Liền cởi chuỗi anh lạc
      Chân châu để vào bát.
      Tuy dùng tâm ái nhiễm
      Cúng dường Phật tử đó
      Hai trăm năm mươi kiếp
      Không đoạ ba đường ác.
      Hoặc sinh nhà Thiên Vương
      Hoặc làm con gái vua
      Luôn gặp Thiện Quang Minh
      Tướng tốt trang nghiêm thân.
      Trải qua những kiếp sau
      Hai trăm năm mươi kiếp
      Sinh vào nhà Thiện Hiện
      Tên Cụ Túc Diệu Đức.
      Thời ta thấy thái tử
      Bèn sinh tâm tôn trọng
      Muốn được theo hầu hạ
      May mắn được nạp thọ.
      Ta thời với thái tử
      Gặp Phật Thắng Nhựt Thân
      Cung kính cúng dường rồi
      Liền phát tâm bồ đề.
      Ở trong một kiếp đó
      Có sáu mươi ức Phật
      Phật Thế Tôn cuối cùng
      Hiệu là Quảng Đại Giải.
      Nơi đó được mắt tịnh
      Biết rõ tướng các pháp
      Khắp thấy nơi thọ sinh
      Vĩnh trừ tâm điên đảo.
      Ta được quán tam muội
      Cảnh giải thoát Bồ Tát
      Một niệm vào mười phương
      Biển cõi không nghĩ bàn.
      Ta thấy các thế giới
      Tịnh uế đủ thứ khác
      Cõi tịnh chẳng tham ưa
      Cõi uế chẳng chán ghét.
      Khắp thấy các thế giới
      Như Lai ngồi đạo tràng
      Đều ở trong một niệm
      Đều phóng vô lượng quang.
      Một niệm vào khắp được
      Bất khả thuyết chúng hội
      Cũng biết hết tất cả
      Sở đắc môn tam muội.
      Một niệm đều biết được
      Các hạnh rộng lớn đó
      Vô lượng địa phương tiện
      Cùng với các biển nguyện.
      Ta quán thân Bồ Tát
      Vô biên kiếp tu hành
      Lượng mỗi lỗ chân lông
      Tìm cầu không thể được.
      Cõi mỗi lỗ chân lông
      Vô số bất khả thuyết
      Địa thuỷ hoả phong luân
      Thảy đều ở trong đó.
      Đủ thứ các kiến lập
      Đủ thứ các hình trạng
      Đủ thứ thể danh hiệu
      Vô biên thứ trang nghiêm.
      Ta thấy các biển cõi
      Bất khả thuyết thế giới
      Và thấy Phật trong đó
      Nói pháp độ chúng sinh.
      Không rõ thân Bồ Tát
      Và các nghiệp thân đó
      Cũng không biết tâm trí
      Các kiếp sở hành đạo.


      Bấy giờ, Thiện Tài đồng tử đảnh lễ Thích nữ Cù Ba, đi nhiễu quanh vô lượng vòng, rồi từ tạ mà đi.

No comments:

Post a Comment