KINH
DIỆU PHÁP LIÊN HOA
Quyển
bảy
Phẩm
Bồ Tát Diệu Âm
thứ
hai mươi bốn
Bấy
giờ, đức Phật Thích Ca Mâu Ni phóng quang minh từ nhục kế tướng đại nhân, và
phóng tướng hào quang trắng ở giữa chặng mày, chiếu khắp phương đông một trăm
tám vạn ức na do tha Hằng hà sa các thế giới của Phật. Qua số thế giới đó, có một
thế giới tên là Tịnh Quang Trang Nghiêm, nước đó có vị Phật hiệu là Tịnh Hoa Tú
Vương Trí Như Lai, ŨỨng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế
Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Có
vô lượng vô biên đại chúng Bồ Tát cung kính vây quanh, đức Phật vì họ mà nói
pháp. Luồng hào quang trắng của đức Phật Thích Ca Mâu Ni, chiếu sáng khắp cõi
nước đó.
Bấy
giờ, ở trong cõi nước Tịnh Quang Trang Nghiêm, có một vị Bồ Tát tên là Diệu Âm,
từ lâu đã trồng các gốc công đức, cúng dường gần gũi vô lượng trăm ngàn vạn ức
các đức Phật, cho nên thành tựu trí huệ thâm sâu. Ðược diệu tràng tướng tam muội,
pháp hoa tam muội, tịnh đức tam muội, tú vương hí tam muội, vô duyên tam muội,
trí ấn tam muội, giải nhất thiết chúng sinh ngữ ngôn tam muội, tập nhất thiết
công đức tam muội, thanh tịnh tam muội, thần thông du hí tam muội, trí cự tam
muội, trang nghiêm vương tam muội, tịnh quang minh tam muội, tịnh tạng tam muội,
bất công tam muội, nhật toàn tam muội. Ðược hết thảy trăm ngàn vạn ức Hằng hà
sa các đại tam muội như thế.
Quang
minh của đức Phật Thích Ca Mâu Ni, chiếu đến thân Bồ Tát Tú Vương Hoa, lập tức
Ngài bèn bạch với đức Phật Tịnh Hoa Tú Vương Trí rằng: Ðức Thế Tôn ! Con phải
qua thế giới Ta Bà, để lễ lạy gần gũi cúng dường đức Phật Thích Ca Mâu Ni, và gặp
Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi pháp vương tử, Bồ Tát Dược Vương, Bồ Tát Dũng Thí, Bồ Tát
Tú Vương Hoa, Bồ Tát Thượng Hạnh Ý, Bồ Tát Trang Nghiêm Vương, Bồ Tát Dược Thượng.
Bấy
giờ, đức Phật Tịnh Hoa Tú Vương Trí, bảo Bồ Tát Diệu Âm rằng: Ông chớ khinh cõi
nước đó, mà sinh ra tư tưởng thấp kém.
Thiện
nam tử ! Thế giới Ta Bà đó, cao thấp chẳng bằng phẳng, đất đá các núi, sự dơ bẩn
xấu ác đầy dẫy. Thân Phật nhỏ bé, các chúng Bồ Tát thân hình cũng nhỏ, mà thân ông
cao đến bốn vạn hai ngàn do tuần, thân ta cao sáu trăm tám mươi vạn do tuần.
Thân ông đoan chánh bậc nhất, có trăm ngàn vạn phước tướng, quang minh tốt đẹp
đặc biệt, cho nên ông đi qua đó, đừng khinh khi cõi nước đó, hoặc Phật Bồ Tát,
và cõi nước mà sinh tư tưởng hạ liệt.
Bấy
giờ, Bồ Tát Diệu Âm chẳng lìa khỏi tòa ngồi, thân chẳng lay động, bèn nhập tam
muội, nhờ sức tam muội mà đến núi Kỳ Xà Quật, cách pháp tòa chẳng bao xa, hóa
ra tám vạn bốn ngàn hoa sen báu, dùng vàng diêm phù đàn làm thân, bạc làm lá,
kim cang làm nhụy, chân thúc ca bảo làm đài.
Bấy
giờ, Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi pháp vương tử, thấy hoa sen đó, bèn bạch đức Phật rằng:
Ðức Thế Tôn ! Ðó là nhân duyên gì, mà hiện ra cảnh giới tốt đẹp như thế ? Có
hàng ngàn vạn hoa sen, dùng vàng diêm phù đàn làm thân, dùng bạc làm lá, dùng
kim cang làm nhụy, dùng chân thúc ca bảo làm đài.
Bấy
giờ, đức Phật Thích Ca Mâu Ni bảo Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi rằng: Ðại Bồ Tát Diệu
Âm đó, từ cõi nước của Phật Tịnh Hoa Tú Vương Trí, cùng với tám vạn bốn ngàn vị
Bồ Tát vây quanh, mà đến thế giới Ta Bà này, cúng dường gần gũi lễ lạy ta, và
cũng muốn cúng dường nghe Kinh Pháp Hoa.
Bồ
Tát Văn Thù Sư Lợi bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Vị Bồ Tát đó trồng căn lành
gì, tu công đức gì, mà được sức đại thần thông như thế ? Tu hành tam muội gì ?
Xin hãy vì chúng con nói tên của tam muội đó. Chúng con cũng muốn siêng năng tu
hành, tu tam muội đó, mới có thể thấy Bồ Tát đó sắc tướng lớn nhỏ, uy nghi tấn
chỉ. Xin đức Thế Tôn dùng sức thần thông, khi Bồ Tát đó đến thì khiến cho con
được thấy.
Bấy
giờ, đức Phật Thích Ca Mâu Ni bảo Bồ Tát Văn Thù: Ðức Như Lai Ða Bảo diệt độ từ
lâu đây, sẽ vì các ông mà khiến cho vị Bồ Tát đó hiện thân tướng.
Bấy
giờ, đức Phật Ða Bảo liền bảo vị Bồ Tát đó: Thiện nam tử ! Hãy đến đây, Bồ Tát
Văn Thù Sư Lợi muốn thấy thân của ông.
Bấy
giờ, Bồ Tát Diệu Âm ở cõi nước kia, ẩn thân cùng với tám vạn bốn ngàn vị Bồ Tát
cùng nhau đến, các cõi nước đi qua đều có sáu thứ chấn động, thảy đều mưa xuống
hoa sen bảy báu, và trăm ngàn thứ nhạc trời, chẳng cổ động mà tự vang lên.
Mắt
của vị Bồ Tát đó, rộng lớn như lá hoa sen xanh, ví như trăm ngàn vạn mặt trăng
hợp lại, diện mạo đoan chánh xinh đẹp, thân màu vàng thật, có vô lượng trăm
ngàn công đức trang nghiêm, uy đức dũng mãnh, quang minh chiếu sáng, các tướng
đầy đủ, thân kiên cố như na la diên. Ngồi trên đài bảy báu thăng lên hư không,
cách mặt đất bảy cây đa la, các chúng Bồ Tát cung kính vây quanh, mà đi đến núi
Kỳ Xà Quật thế giới Ta Bà. Ði đến rồi, bước xuống đài bảy báu, đem chuỗi ngọc
giá trị trăm ngàn lạng vàng, cầm đến chỗ đức Phật Thích Ca Mâu Ni, đầu mặt lễ
dưới chân Phật, dâng chuỗi ngọc lên mà bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Ðức Phật Tịnh
Hoa Tú Vương Trí, hỏi thăm đức Thế Tôn, ít bệnh, ít phiền não, mạnh giỏi, tứ đại
điều hòa chăng, việc đời nhẫn được chăng, chúng sinh dễ độ chăng, chúng sinh chẳng
nhiều tham dục, sân hận, ngu si, đố kỵ, kiêu mạn chăng, chẳng có kẻ bất hiếu với
cha mẹ, chẳng kính bậc Sa môn, tâm tà kiến bất thiện, chẳng nhiếp năm tình
chăng !
Ðức
Thế Tôn ! Chúng sinh có hàng phục được các ma oán chăng, đức Ða Bảo Như Lai diệt
độ từ lâu, ở trong tháp bảy báu có đến nghe pháp chăng! Lại thăm hỏi đức Ða Bảo
Như Lai, an ổn ít phiền não, kham nhẫn trụ lâu chăng.
Ðức
Thế Tôn ! Nay con muốn thấy thân của đức Phật Ða Bảo, xin đức Thế Tôn chỉ cho
con, để cho con được thấy.
Bấy
giờ, đức Phật Thích Ca Mâu Ni nói với Phật Ða Bảo rằng: Bồ Tát Diệu Âm đây muốn
được thấy thân của Ngài.
Bấy
giờ, đức Phật Ða Bảo nói với Bồ Tát Diệu Âm rằng: Lành thay ! Lành thay ! Ông
vì cúng dường đức Phật Thích Ca Mâu Ni, nghe Kinh Pháp Hoa, và gặp Bồ Tát Văn
Thù Sư Lợi mà đến nơi này.
Bấy
giờ, Bồ Tát Hoa Ðức bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Bồ Tát Diệu Âm đó trồng căn
lành gì, tu công đức gì mà được thần lực như thế ?
Ðức
Phật bảo Bồ Tát Hoa Ðức rằng: Trong quá khứ có vị Phật hiệu là Vân Lôi Âm Vương
Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri. Cõi nước đó tên là Hiện Nhất Thiết Thế Gian,
kiếp tên là Hỷ Kiến. Bồ Tát Diệu Âm ở trong một vạn hai nghìn năm, dùng mười vạn
thứ âm nhạc cúng dường đức Phật Vân Lôi Âm Vương, và dâng lên cúng dường tám vạn
bốn ngàn cái bát bằng bảy báu. Nhờ nhân duyên quả báo đó, nên nay được sinh vào
cõi nước của đức Phật Tịnh Hoa Tú Vương Trí, có sức thần thông như thế.
Hoa
Ðức ! Ý của ông thế nào ? Thuở đó, Bồ Tát Diệu Âm ở chỗ đức Phật Vân Lôi Âm
Vương, cúng dường âm nhạc và dâng cúng bát báu, đâu phải là người nào khác, nay
chính là đại Bồ Tát Diệu Âm này vậy.
Hoa
Ðức ! Bồ Tát Diệu Âm đó, đã từng cúng dường gần gũi vô lượng các đức Phật, từ
lâu đã trồng công đức, lại gặp Hằng hà sa trăm ngàn vạn ức na do tha các đức Phật.
Hoa
Ðức ! Ông chỉ thấy thân của Bồ Tát Diệu Âm ở đây, nhưng Bồ Tát đó, hiện đủ thứ
thân ở khắp mọi nơi, để vì các chúng sinh diễn nói kinh điển này. Hoặc hiện
thân Phạm Vương, hoặc hiện thân Ðế Thích, hoặc hiện thân trời Tự Tại, hoặc hiện
thân trời Ðại Tự Tại, hoặc hiện thân thiên đại tướng quân, hoặc hiện thân Tỳ Sa
Môn Thiên Vương, hoặc hiện thân chuyển luân thánh vương, hoặc hiện thân các ông
vua nhỏ, hoặc hiện thân trưởng giả, hoặc hiện thân cư sĩ, hoặc hiện thân tể
quan, hoặc hiện thân Bà la môn, hoặc hiện thân Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, cư sĩ nam,
cư sĩ nữ, hoặc hiện thân phụ nữ tể quan, hoặc hiện thân phụ nữ Bà la môn, hoặc
hiện thân đồng nam, đồng nữ. Hoặc hiện thân trời, rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A
Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, người, chẳng phải người, để diễn
nói kinh này. Hoặc trong các địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, và nơi các thứ nạn đều
cứu giúp, cho đến nơi hậu cung của vua cũng biến làm thân nữ, để diễn nói kinh
này.
Hoa
Ðức ! Bồ Tát Diệu Âm đó, hay cứu giúp các chúng sinh ở thế giới Ta Bà. Bồ Tát
Diệu Âm đó, biến hóa thị hiện đủ thứ thân hình như thế, ở tại thế giới Ta Bà
này, để vì các chúng sinh diễn nói kinh này, nhưng thần thông trí huệ biến hóa
của Ngài chẳng có tổn hoại giảm bớt. Bồ Tát đó, dùng bao nhiêu trí huệ chiếu
soi thế giới Ta Bà, khiến cho tất cả chúng sinh ai nấy đều biết Phật pháp, ở
trong mười phương Hằng hà sa số thế giới cũng lại như thế. Nếu người đáng dùng
thân Thanh Văn độ được, thì Ngài liền hiện thân Thanh Văn, để vì họ nói pháp.
Người đáng dùng thân Bích Chi Phật độ được, thì Ngài liền hiện thân Bích Chi Phật
để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Bồ Tát độ được, thì Ngài liền hiện thân
Bồ Tát để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Phật độ được, thì Ngài liền hiện
thân Phật để vì họ nói pháp. Tùy nhân duyên đáng được độ, thì Ngài vì họ hiện đủ
thứ các thân hình như thế, cho đến đáng dùng sự diệt độ mà độ được họ, thì Ngài
cũng thị hiện sự diệt độ.
Hoa
Ðức ! Ðại Bồ Tát Diệu Âm thành tựu sức đại thần thông trí huệ, việc đó là như
thế.
Bấy
giờ, Bồ Tát Hoa Ðức bạch đức Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Bồ Tát Diệu Âm đó trồng
sâu căn lành. Ðức Thế Tôn ! Vị Bồ Tát đó trụ vào tam muội gì, mà có sự biến hiện
độ thoát chúng sinh như thế ?
Ðức
Phật bảo Bồ Tát Hoa Ðức: Thiện nam tử ! Tam muội đó tên là hiện tất cả sắc
thân. Bồ Tát Diệu Âm trụ vào tam muội đó, mà hay làm lợi ích vô lượng chúng
sinh như thế.
Khi
nói Phẩm Bồ Tát Diệu Âm này, thì tám vạn bốn ngàn người cùng đi đến với Bồ Tát
Diệu Âm, thảy đều đắc được tam muội hiện tất cả sắc thân. Vô lượng chúng Bồ Tát
ở thế giới Ta Bà này, cũng đắc được tam muội và Ðà la ni đó.
Bấy
giờ, đại Bồ Tát Diệu Âm cúng dường đức Phật Thích Ca Mâu Ni, và tháp của đức Phật
Ða Bảo rồi, bèn trở về nước của Ngài, đi ngang qua các cõi nước đều có sáu thứ
chấn động, lại mưa xuống các hoa sen báu, và vang lên trăm ngàn vạn ức đủ thứ
âm nhạc. Sau khi về đến nước của Ngài rồi, cùng với tám vạn bốn ngàn vị Bồ Tát
vây quanh, đi đến chỗ đức Phật Tịnh Hoa Tú Vương Trí, bạch Phật rằng: Ðức Thế
Tôn ! Con đã đến thế giới Ta Bà lợi ích chúng sinh, gặp được đức Phật Thích Ca
Mâu Ni, và thấy tháp của đức Phật Ða Bảo, lễ lạy cúng dường. Lại gặp Bồ Tát Văn
Thù Sư Lợi pháp vương tử, và thấy Bồ Tát Dược Vương, Bồ Tát Ðắc Cần Tinh Tấn Lực,
Bồ Tát Dũng Thí .v.v... cũng khiến cho tám vạn bốn ngàn vị Bồ Tát này, đắc được
tam muội hiện tất cả sắc thân. Khi nói Phẩm Bồ Tát Diệu Âm lai vãng này, thì có
bốn vạn hai ngàn vị Thiên tử, đắc được vô sinh pháp nhẫn, Bồ Tát Hoa Ðức đắc được
pháp hoa tam muội.
-----—–-----
KINH
DIỆU
PHÁP LIÊN HOA
Phẩm
Phổ Môn Bồ Tát Quán Thế Âm
Thứ
hai mươi lăm
Bấy
giờ, Bồ Tát Vô Tận Ý bèn từ tòa ngồi đứng dậy, hở y bày vai bên phải, chắp tay
hướng về đức Phật mà bạch Phật rằng : Ðức Thế Tôn ! Bồ Tát Quán Thế Âm do nhân
duyên gì, mà được tên là Quán Thế Âm ?
Ðức
Phật bảo Bồ Tát Vô Tận Ý : Thiện nam tử ! Nếu có vô lượng trăm ngàn vạn ức
chúng sinh chịu các khổ não, mà nghe được danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, một
lòng niệm danh hiệu của Ngài, thì Bồ Tát Quán Thế Âm lập tức quán xem tiếng kêu
kia, khiến cho họ đều được giải thoát. Nếu có người trì danh hiệu Bồ Tát Quán
Thế Âm, dù vào trong lửa lớn, lửa chẳng cháy được, do nhờ sức oai thần của Bồ
Tát. Nếu bị nước lớn cuốn trôi, mà xưng niệm danh hiệu của Ngài, thì liền được
vào chỗ cạn. Nếu có trăm ngàn vạn ức chúng sinh, vì đi tìm cầu: Vàng, bạc, lưu
ly, xa cừ, mã não, san hô, hổ phách, trân châu, các thứ châu báu, vào trong biển
lớn. Giả sử, có gió bão, thổi thuyền của họ trôi dạt vào nước quỷ La sát. Trong
đó, dù chỉ có một người xưng niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, thì hết thảy những
người kia, đều được thoát khỏi nạn quỷ La sát, bởi nhân duyên đó, mà có tên là
Quán Thế Âm. Nếu lại có người, bị người khác cầm đao làm hại, xưng niệm danh hiệu
Bồ Tát Quán Thế Âm, thì đao gậy của kẻ kia cầm, bèn gãy ra từng đoạn, mà được
giải thoát. Nếu trong ba ngàn đại thiên thế giới, đầy dẫy quỷ Dạ xoa và La sát,
muốn đến não hại người, mà nghe họ xưng niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, thì
các ác quỷ đó, còn không thể dùng mắt dữ mà nhìn họ, huống chi lại làm hại. Nếu
như lại có người, hoặc có tội, hoặc không có tội, bị gông cùm xiềng xích, trói
buộc thân họ, mà xưng niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, thì gông cùm xiềng
xích đều gãy tan, bèn được giải thoát. Nếu trong ba ngàn đại thiên thế giới, đầy
dẫy những kẻ oán tặc. Có một người chủ buôn, đem theo các người buôn bán. Mang
theo rất nhiều châu báu quý giá, đi qua con đường hiểm. Trong đó có một người
xướng lên rằng: Các thiện nam tử ! Chớ có sợ hãi, các ông nên một lòng xưng niệm
danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, vì vị Bồ Tát đó, hay đem sự vô úy thí cho chúng
sinh. Nếu các ông xưng niệm danh hiệu của Ngài, thì ở nơi oán tặc nầy sẽ được
giải thoát. Các người buôn nghe rồi, đều xưng niệm Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát,
nhờ xưng niệm danh hiệu của Ngài, mà được giải thoát.
Vô Tận
Ý ! Sức oai thần của đại Bồ Tát Quán Thế Âm, rộng lớn như thế. Nếu có chúng
sinh nhiều lòng dâm dục, thường niệm cung kính Bồ Tát Quán Thế Âm, thì sẽ lìa
khỏi lòng dâm dục. Nếu người nhiều sân hận, thường niệm cung kính Bồ Tát Quán
Thế Âm, thì sẽ lìa khỏi sân hận. Nếu người nhiều ngu si, thường niệm cung kính
Bồ Tát Quán Thế Âm, thì sẽ lìa khỏi ngu si.
Vô Tận
Ý ! Bồ Tát Quán Thế Âm có những sức đại oai thần như thế, làm nhiều sự lợi ích,
cho nên chúng sinh thường hay niệm. Nếu có người nữ, muốn cầu con trai, mà lễ lạy
cúng dường Bồ Tát Quán Thế Âm, thì sẽ sinh được con trai phúc đức trí huệ. Nếu
muốn cầu con gái, thì sẽ sinh được con gái đoan chánh xinh đẹp, thuở xưa đã từng
trồng gốc công đức, được mọi người kính mến.
Vô Tận
Ý ! Bồ Tát Quán Thế Âm có sức oai thần như thế. Nếu có chúng sinh cung kính lễ
bái Bồ Tát Quán Thế Âm, thì phước chẳng tổn giảm, cho nên chúng sinh đều hay thọ
trì danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm.
Vô Tận
Ý ! Nếu có người thọ trì sáu mươi hai ức Hằng hà sa danh hiệu các Bồ Tát, lại
suốt đời cúng dường thức ăn uống, quần áo, đồ nằm, thuốc thang. Ý ông như thế
nào ? Người thiện nam, thiện nữ đó, công đức có nhiều chăng ?
Vô Tận
Ý đáp: Rất nhiều, đức Thế Tôn !
Ðức
Phật nói : Nếu lại có người thọ trì danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, cho đến một
thời lễ lạy cúng dường, thì phước của hai người đó bằng nhau không khác, ở
trong trăm ngàn vạn ức kiếp không thể hết được.
Vô Tận
Ý ! Thọ trì danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, được lợi ích phước đức vô lượng vô
biên như thế.
Bồ
Tát Vô Tận Ý bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Bồ Tát Quán Thế Âm vân du thế giới
Ta Bà này như thế nào? Vì chúng sinh thuyết pháp như thế nào? Sức phương tiện
việc đó thế nào ?
Phật
bảo Bồ Tát Vô Tận Ý: Thiện nam tử ! Nếu có những chúng sinh trong cõi nước,
đáng dùng thân Phật độ được, thì Bồ Tát Quán Thế Âm liền hiện thân Phật, để vì
họ nói pháp. Người đáng dùng thân Bích Chi Phật độ được, thì liền hiện thân
Bích Chi Phật, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Thanh Văn độ được, thì
liền hiện thân Thanh Văn, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Phạm Vương độ
được, thì liền hiện thân Phạm Vương, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Ðế
Thích độ được, thì liền hiện thân Ðế Thích, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng
thân trời Tự Tại độ được, thì liền hiện thân trời Tự Tại, để vì họ nói pháp.
Người đáng dùng thân trời Ðại Tự Tại độ được, thì liền hiện thân trời Ðại Tự Tại,
để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân thiên đại tướng quân độ được, họ thì liền
hiện thân thiên đại tướng quân, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Tỳ Sa
Môn độ được, thì liền hiện thân Tỳ Sa Môn, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng
thân tiểu vương độ được, thì liền hiện thân tiểu vương, để vì họ nói pháp. Người
đáng dùng thân trưởng giả độ được, thì liền hiện thân trưởng giả, để vì họ nói
pháp. Người đáng dùng thân cư sĩ độ được, thì liền hiện thân cư sĩ, để vì họ
nói pháp. Người đáng dùng thân tể quan độ được, thì liền hiện thân tể quan, để
vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Bà la môn độ được, thì liền hiện thân Bà
la môn, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Tỳ Kheo, Tỳ Kheo ni, cư sĩ nam,
cư sĩ nữ độ được, thì liền hiện thân Tỳ Kheo, Tỳ Kheo ni, cư sĩ nam, cư sĩ nữ,
để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân phụ nữ trưởng giả, cư sĩ, tể quan, Bà
la môn độ được, thì liền hiện thân phụ nữ, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng
thân đồng nam, đồng nữ độ được, thì liền hiện thân đồng nam, đồng nữ, để vì họ
nói pháp. Người đáng dùng thân trời, rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu
La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, người, chẳng phải người, độ được, thì liền hiện
ra các thân đó, để vì họ nói pháp. Người đáng dùng thân Thần Chấp Kim Cang độ
được, thì liền hiện thân Thần Chấp Kim Cang, để vì họ nói pháp.
Vô Tận
Ý ! Bồ Tát Quán Thế Âm đó, thành tựu công đức như thế, dùng đủ thứ thân hình đi
khắp trong các cõi nước, để độ thoát tất cả chúng sinh. Bởi thế, các ông nên một
lòng cúng dường Bồ Tát Quán Thế Âm. Ðại Bồ Tát Quán Thế Âm đó, ở trong nạn khẩn
cấp sợ hãi, Ngài hay ban cho sự không sợ hãi. Vì thế mà thế giới Ta Bà đều gọi
Ngài là bậc bố thí không sợ hãi.
Bồ
Tát Vô Tận Ý bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Nay con xin cúng dường Bồ Tát Quán
Thế Âm, bèn cởi chuỗi ngọc các châu báu nơi cổ, giá trị trăm ngàn lạng vàng
dâng lên nói rằng: Xin nhân giả hãy nhận xâu chuỗi ngọc châu báu pháp thí này.
Lúc
đó, Bồ Tát Quán Thế Âm chẳng chịu thọ nhận. Bồ Tát Vô Tận Ý lại bạch với Bồ Tát
Quán Thế Âm rằng: Nhân giả hãy thương xót chúng tôi, mà thọ nhận chuỗi ngọc
này.
Bấy
giờ, đức Phật bảo Bồ Tát Quán Thế Âm, nên thương xót Bồ Tát Vô Tận Ý và bốn
chúng, trời, rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu
La Già, người và chẳng phải người, mà thọ nhận sâu chuỗi đó. Tức thời, Bồ Tát
Quán Thế Âm thương xót hàng bốn chúng và các trời, rồng, người và chẳng phải
người, mà thọ nhận sâu chuỗi đó, chia làm hai phần. Một phần dâng lên đức Phật
Thích Ca Mâu Ni, một phần dâng cúng tháp của Phật Ða Bảo.
Vô Tận
Ý ! Bồ Tát Quán Thế Âm có thần lực tự tại như thế, đi khắp thế giới Ta Bà.
Bấy
giờ, Bồ Tát Vô Tận Ý dùng kệ hỏi rằng:
Thế
Tôn đủ tướng tốt
Nay
con xin hỏi Ngài
Vị
kia do duyên gì
Tên
là Quán Thế Âm ?
Ðấng
đầy đủ tướng tốt
Ðáp
kệ Vô Tận Ý:
Ông
nghe hạnh Quan Âm
Khéo
ứng khắp mọi nơi.
Nguyện
lớn sâu như biển
Kiếp
số không nghĩ bàn
Hầu
nhiều nghìn đức Phật
Phát
nguyện lớn thanh tịnh.
Ta
vì ông lược nói
Nghe
tên và thấy thân
Tâm
niệm chẳng luống qua
Hay
diệt khổ các cõi.
Nếu người
khởi tâm hại
Xô rớt
hầm lửa lớn
Nhờ
sức niệm Quán Âm
Hầm
lửa biến thành ao.
Hoặc
trôi dạt biển cả
Rồng
cá các nạn quỷ
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Sóng
lớn chẳng ngập chết.
Hoặc
trên đỉnh Tu Di
Bị
người xô rớt xuống
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Như
mặt trời trên không.
Hoặc
bị người ác đuổi
Ngã
xuống núi kim cang
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Chẳng
tổn hại mảy lông.
Hoặc
gặp oán tặc vây
Ðều
cầm đao làm hại
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Thảy
đều khởi tâm từ.
Hoặc
gặp nạn khổ vua
Muốn
hành hình sắp chết
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Ðao
bèn gãy từng đoạn.
Hoặc
gông cùm tù ở
Tay
chân bị xiềng xích
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Tự
nhiên được giải thoát.
Nguyền
rủa các thuốc độc
Muốn
làm hại thân người
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Trở
lại hại người đó.
Hoặc
gặp La sát dữ
Rồng
độc các loài quỷ
Nhờ
sức niệm Quán Âm
Thời
chúng chẳng dám hại.
Nếu
thú dữ vây quanh
Nanh
vuốt nhọn đáng sợ
Nhờ
sức niệm Quán Âm
Chúng
vội chạy bỏ đi.
Rắng
độc cùng bò cạp
Hơi
độc khói lửa đốt
Nhờ
sức niệm Quán Âm
Nghe
tiếng bỏ chạy đi.
Mây
sấm sét điện chớp
Tuôn
mưa đá mưa rào
Nhờ
sức niệm Quán Âm
Liền
được trời quang tạnh.
Chúng
sinh bị khốn cùng
Vô
lượng khổ bức bách
Nhờ
diệu trí Quán Âm
Hay
cứu khổ thế gian.
Ðầy
đủ sức thần thông
Rộng
tu trí phương tiện
Các
cõi nước mười phương
Không
cõi nào chẳng hiện.
Ðủ
thứ các đường ác
Ðịa
ngục quỷ súc sinh
Khổ
sinh già bệnh chết
Dần
dần đều dứt hết.
Quán
chân quán thanh tịnh
Quán
trí huệ rộng lớn
Quán
bi và quán từ
Thường
nguyện thường chiêm ngưỡng.
Quang
thanh tịnh không dơ
Huệ
nhật phá các tối
Hay
phục nạn gió lửa
Chiếu
sáng khắp thế gian.
Bi
thế giới lôi chấn
Ý từ
diệu mây lớn
Rưới
mưa pháp cam lồ
Dập
tắt lửa phiền não.
Kiện
tụng nơi quan tòa
Trong
trận chiến sợ hãi
Nhờ
sức niệm Quan Âm
Các
oán địch lui tan.
Tiếng
diệu Quán Thế Âm
Tiếng
Phạm tiếng hải triều
Hơn
hẳn tiếng thế gian
Cho
nên thường phải niệm.
Niệm
niệm chớ sinh nghi
Quán
Thế Âm tịnh Thánh
Khi
khổ não nạn chết
Hay
làm nơi nương tựa.
Ðủ tất
cả công đức
Mắt
từ trông chúng sinh
Biển
phước tụ vô lượng
Cho
nên phải đảnh lễ.
Bấy
giờ, Bồ Tát Trì Ðịa bèn từ tòa ngồi đứng dậy, đến trước đức Phật bạch rằng: Ðức
Thế Tôn ! Nếu có chúng sinh nghe được Phẩm Bồ Tát Quán Thế Âm này, nghiệp tự tại
phổ môn thị hiện sức thần thông, thì nên biết người đó công đức chẳng ít. Khi đức
Phật nói Phẩm Phổ Môn này, thì có tám vạn bốn ngàn chúng sinh ở trong chúng, đều
phát tâm Vô thượng chánh đẳng chánh giác.
KINH
DIệU
PHÁP LIÊN HOA
Phẩm
đà la ni thứ hai mươi sáu
Ðức
Phật bảo Dược Vương ! Nếu có người thiện nam, người thiện nữ, cúng dường tám vạn
ức na do tha Hằng hà sa các đức Phật, ý của ông thế nào ? Phước báu đó đắc được
có nhiều chăng ?
Rất
nhiều, đức Thế Tôn.
Ðức
Phật nói: Nếu có người thiện nam, người thiện nữ, hay ở nơi kinh này, cho đến
thọ trì bài kệ bốn câu, đọc tụng hiểu nghĩa, theo như lời trong kinh nói mà tu
hành, thì công đức rất nhiều.
Bấy
giờ, Bồ Tát Dược Vương bạch đức Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Con nay vì người thuyết
pháp, mà nói Chú Ðà la ni, để bảo hộ họ, bèn nói Chú rằng:
An
nhĩ mạn nhĩ, ma nỉ ma ma nỉ, chỉ lệ giá lê đệ, xa mị, sa lý đa vĩ, chiên đế, mục
đế, mục đa lý, sa lý, a vĩ sa lý, tang lý, sa lý, soa duệ, a xoa dụê, a kỳ nị,
chiên đế, sa lý, đa la ni, a lô già, bà sa bả, già tỳ xoa nị, nỉ tỳ thế, a tiện
đa la, nỉ lý thế a, đàn đa ba lệ thâu địa, âu cứu lệ, mâu cứu lệ, a la lệ, ba
la lệ, thủ ca sai, a tam ma tam lý, Phật đà tỳ cát lợi biểu đế, đạt ma ba lợi
sai đế, tăng già niết cù sa nỉ, bà xá bà xá thâu địa, mạn đa la, mạn đa la xoa
dạ đa, bưu lâu đa, bưu lâu đa, kiều xá lược, ác xoa la, ác xoa dã, a bà lô, a
ma nhược na đa dạ.
Ðức
Thế Tôn ! Thần chú Ðà la ni này, là của sáu mươi hai ức Hằng hà sa các đức Phật
nói. Nếu có kẻ nào xâm hủy vị pháp sư đó, tức là xâm huỷ các đức Phật vậy.
Bấy
giờ, đức Phật Thích Ca Mâu Ni khen ngợi Bồ Tát Dược Vương nói: Lành thay, lành
thay ! Dược Vương ! Ông vì có tâm thương xót ủng hộ vị pháp sư đó, mà nói Ðà la
ni này, rất có lợi ích đối với các chúng sinh.
Bấy
giờ, Bồ Tát Dũng Thí bạch đức Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Con cũng vì ủng hộ người
thọ trì đọc tụng Kinh Pháp Hoa, mà nói Ðà la ni. Nếu vị pháp sư đó được Ðà la
ni này, thì Dạ Xoa, hoặc La sát, hoặc Phú đơn na, hoặc Cát giá, hoặc Cưu bàn
trà, hoặc ngạ quỷ .v.v... muốn tìm cầu lỗi lầm của người đó, thì không thể được
tiện lợi, bèn ở trước Phật mà nói chú rằng:
Ế lệ,
ma nha ế lệ, úc chỉ, mục chỉ, a lệ, a la bà đệ, niết lệ đệ, niết lệ đa bà đệ, y
trí, ni vĩ trí ni, chỉ trí ni, niết lệ tê ni, niết lê tê bà để.
Ðức
Thế Tôn ! Thần Chú Ðà la ni này của Hằng hà sa các đức Phật nói, cũng đều tùy hỉ.
Nếu có ai xâm hủy vị pháp sư đó, tức là xâm hủy chư Phật đó vậy.
Bấy
giờ, Tỳ Sa Môn Thiên Vương hộ đời bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Con cũng vì
thương xót chúng sinh, ủng hộ vị pháp sư đó, mà nói Ðà la ni này, bèn nói chú rằng:
A
lê, na lê, na lê, a na lô, na lý, câu na lý.
Ðức
Thế Tôn ! Con dùng Thần chú này ủng hộ vị pháp sư, con cũng sẽ tự ủng hộ người
trì kinh này, khiến cho nội trong một trăm do tuần, chẳng có các sự rủi ro hoạn
nạn.
Bấy
giờ, Trì Quốc Thiên Vương ở trong hội này, cùng với ngàn vạn ức na do tha chúng
Dạ Xoa, cung kính vây quanh đi đến trước đức Phật, chắp tay hướng về đức Phật bạch
rằng: Ðức Thế Tôn ! Con cũng dùng Thần chú Ðà la ni ủng hộ người thọ trì Kinh
Pháp Hoa, bèn nói chú rằng:
A
già nỉ, già nỉ, cù lợi, càn đà lợi, chiên đà lợi, ma đặng kỳ, thường cầu lợi,
phù lâu sa ni, át để.
Ðức
Thế Tôn ! Thần chú Ðà la ni này của bốn mươi hai ức các đức Phật nói. Nếu có kẻ
nào xâm hại hủy phạm vị pháp sư đó, tức là xâm hại hủy phạm các đức Phật đó vậy.
Bấy
giờ, có các nữ La sát, một tên là Lam bà, hai tên là Tỳ lam bà, ba tên là Khúc
sỉ, bốn tên là Hoa sỉ, năm tên là Hắc sỉ, sáu tên là Ða phát, bảy tên là Vô yểm
túc, tám tên là Trì anh lạc, chín tên là Cao đế, mười tên là Ðoạt nhất thiết
chúng sinh khí. Mười nữ La sát đó, cùng với quỷ tử mẫu và con cái, quyến thuộc
của chúng, đồng đến chỗ đức Phật đồng thanh hướng về đức Phật bạch rằng: Ðức Thế
Tôn ! Chúng con cũng muốn ủng hộ người thọ trì đọc tụng Kinh Pháp Hoa, khiến
cho họ được tiêu trừ rủi ro hoạn nạn. Nếu có kẻ nào rình tìm lỗi lầm của pháp
sư, thì khiến cho chẳng được tiện lợi. Bèn ở trước đức Phật mà nói chú rằng:
Y đề
lý, y đề mẫn, y đề lý, a đề lý, y đề lý, nê lý, nê lý, nê lý, nê lý, nê lý, lâu
ê, lâu ê, lâu ê, lâu ê, đa ê, đa ê, đa ê, đâu ê, nâu ê.
Thà
ngồi lên đầu chúng con, chớ đừng não hại vị pháp sư. Nếu Dạ Xoa, hay La sát, hoặc
ngạ quỷ, Phú đơn na, Cát giá, Tỳ đà la, Kiền đà, Ô ma lặc già, A bạt ma la, Dạ
xoa cát giá, Nhân cát giá, hoặc nhiệt não, hoặc một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn
ngày, hoặc đến bảy ngày, hoặc thường nhiệt não, hoặc hình nam, hình nữ, hoặc
hình đồng nam, hoặc hình đồng nữ, cho đến ở trong mộng, cũng không cho những
loài quỷ đó làm não hại vị pháp sư.
Bèn ở
trước đức Phật nói bài kệ rằng:
Nếu
chẳng thuận chú con
Não
loạn người nói pháp
Ðầu
vỡ làm bảy mảnh
Như
nhánh cây a lê.
Như
tội giết cha mẹ
Cũng
như vạ ép dầu
Cân
đấu lường gạt người
Tội
Ðiều Ðạt phá Tăng.
Xâm
phạm pháp sư đó
Bị
tai ương như thế.
Các
nữ La sát nói kệ đó rồi, bèn bạch đức Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Chúng con cũng sẽ
ủng hộ người thọ trì đọc tụng tu hành kinh này, khiến cho họ được an ổn, xa lìa
các sự hoạn nạn, tiêu trừ các thuốc độc.
Ðức
Phật bảo các nữ La sát rằng: Lành thay, lành thay ! Các ngươi chỉ ủng hộ người
thọ trì danh hiệu Kinh Pháp Hoa, mà phước báu đã không thể lường được, hà huống
là ủng hộ đầy đủ người thọ trì Kinh Pháp Hoa, và cúng dường quyển kinh. Hoặc
dùng hương hoa, chuỗi ngọc, hương bột, hương đốt, hương xoa, phan lọng, âm nhạc,
đốt các thứ đèn, đèn tô, đèn dầu, các thứ đèn dầu thơm, đèn dầu hoa tô ma na,
đèn dầu hoa thiềm bặc, đèn dầu hoa bà sư ca, đèn dầu hoa ưu bát la hoa, hết thảy
trăm ngàn thứ cúng dường như thế.
Cao
Ðế ! Các ngươi và quyến thuộc nên ủng hộ vị pháp sư như thế, khi đức Phật nói
Phẩm Ðà La Ni này, thì có sáu vạn tám ngàn người đắc được vô sinh pháp nhẫn.
-----—–-----
KINH
DIỆU
PHÁP LIÊN HOA
Phẩm
bổn sự của Bồ Tát vua Diệu Trang Nghiêm thứ hai mươi bảy
Bấy
giờ, đức Phật bảo các đại chúng rằng: Về đời xa xưa, trải qua vô lượng vô biên
A tăng kỳ kiếp không thể nghĩ bàn, có vị Phật hiệu là Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa
Trí Như Lai, ŨỨng Cúng, Chánh Ðẳng Chánh Giác. Cõi nước tên là Quang Minh Trang
Nghiêm, kiếp tên là Hỷ Kiến. Ở trong Phật pháp đó, có vị vua tên là Diệu Trang
Nghiêm, phu nhân tên là Tịnh Ðức, có hai người con, một tên là Tịnh Tạng, hai
tên là Tịnh Nhãn. Hai người con đó, có đại thần lực phước đức trí huệ, từ lâu
đã tu hành Bồ Tát đạo, đó là đàn Ba la mật, thi la Ba la mật, sàn đề Ba la mật,
tỳ ly gia Ba la mật, thiền Ba la mật, Bát nhã Ba la mật, phương tiện Ba la mật,
từ bi hỉ xả, cho đến ba mươi bảy phẩm pháp trợ đạo, đều thấu suốt thông đạt.
Lại
đắc được các tịnh tam muội của Bồ Tát, đó là tam muội nhật tinh tú, tam muội tịnh
quang, tam muội tịnh sắc, tam muội tịnh chiếu minh, tam muội trường trang
nghiêm, tam muội đại oai đức tạng, nơi các tam muội này, cũng đều thông đạt.
Bấy
giờ, đức Phật đó muốn dẫn dắt vua Diệu Trang Nghiêm, và thương xót chúng sinh mà
nói Kinh Pháp Hoa này.
Lúc
đó, Tịnh Tạng và Tịnh Nhãn, hai người con đến chỗ người mẹ, chắp tay lại bạch rằng:
Xin mẹ hãy đi đến chỗ đức Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí, chúng con cũng sẽ
theo hầu gần gũi cúng dường lễ bái. Tại sao ? Vì đức Phật đó, đang ở trong tất
cả đại chúng trời người nói Kinh Pháp Hoa, chúng ta nên đến đó để nghe. Người mẹ
bảo các người con rằng: Cha của các con tin sâu pháp ngoại đạo Bà la môn. Các
con nên đến thưa với cha, để chúng ta cùng đi với nhau. Tịnh Tạng, Tịnh Nhãn chắp
tay lại thưa với người mẹ rằng: Chúng con là con của đấng Pháp Vương, mà sinh
vào nhà tà kiến này. Người mẹ bảo các người con rằng: Các con nên thương nghĩ đến
cha của các con, mà hiện thần thông biến hóa. Nếu cha của các con mà thấy được,
thì chắc tâm sẽ thanh tịnh, hoặc nghe lời của chúng ta, mà cùng nhau đi đến chốn
đức Phật.
Bấy
giờ, hai người con vì thương nghĩ đến người cha, mà vọt thân lên hư không cao
khoảng bảy cây đa la, hiện các thứ thần thông biến hóa. Ở trong hư không đi đứng
nằm ngồi, trên thân ra nước, dưới thân ra lửa; dưới thân ra nước, trên thân ra
lửa, hoặc hiện thân lớn đầy khắp hư không, rồi lại hiện nhỏ, nhỏ lại hiện lớn,
biến mất trong hư không, hốt nhiên ở dưới đất, vào đất như vào nước, đi trên nước
như đi trên đất. Hiện các thứ thần thông biến hóa như thế, khiến cho vua cha
tâm được thanh tịnh tin hiểu.
Lúc
đó, người cha thấy thần lực của các người con như thế, bèn sinh tâm đại hoan hỉ,
được chưa từng có, bèn chắp tay lại hướng về các người con nói rằng: Thầy của
các con là ai ? Các con là đệ tử của ai ?
Hai
người con bạch rằng: Thưa đại vương ! Ðức Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí, hiện
đang ở dưới cội bồ đề bảy báu, ngồi trên pháp tòa, ở trong tất cả thế gian
chúng trời người, diễn nói Kinh Pháp Hoa, là thầy của chúng con, chúng con là đệ
tử.
Người
cha nói với con rằng: Nay cha cũng muốn đi đến gặp thầy của các con, chúng ta
cùng đi với nhau. Hai người con bèn từ hư không xuống, đến chỗ người mẹ chắp
tay thưa với mẹ rằng: Thưa mẹ ! Phụ vương nay đã tin hiểu, đã phát tâm A nậu đa
la tam miệu tam bồ đề. Chúng con đã vì cha mà làm Phật sự, xin mẹ cho phép
chúng con ở nơi đức Phật đó xuất gia tu đạo.
Bấy
giờ, hai người con muốn thuật lại nghĩa trên, bèn nói bài kệ rằng:
Xin
mẹ cho chúng con
Xuất
gia làm Sa môn
Chư
Phật rất khó gặp
Chúng
con theo Phật tu.
Như
hoa ưu đàm bát
Gặp
Phật càng khó hơn
Khỏi
các nạn cũng khó
Xin
cho con xuất gia.
Người
mẹ nói rằng: Cho các con xuất gia, tại sao ? Vì Phật khó được gặp.
Hai
người con bèn thưa với cha mẹ rằng: Lành thay cha mẹ ! Xin cha mẹ đi đến chỗ đức
Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí, để gần gũi cúng dường. Tại sao ? Vì Phật rất
khó gặp được. Như hoa ưu đàm bát la, như rùa một mắt gặp lỗ khúc cây nổi, mà
chúng con phước báu đời trước sâu dày, nên sinh ra được gặp Phật pháp, do đó được
cha mẹ cho chúng con xuất gia tu đạo. Tại sao ? Vì chư Phật rất khó gặp, thời
cơ cũng khó gặp.
Lúc
đó, tám vạn bốn ngàn người đi theo vua Diệu Trang Nghiêm, thảy đều thọ trì Kinh
Pháp Hoa này. Bồ Tát Tịnh Nhãn từ lâu đã thông đạt tam muội pháp hoa, Bồ Tát Tịnh
Tạng thì ở trong vô lượng trăm ngàn vạn ức kiếp, đã thông đạt tam muội lìa các
đường ác. Vì muốn khiến cho tất cả chúng sinh lìa khỏi các đường ác. Phu nhân của
vua đắc được chư Phật tập tam muội, biết được tạng bí mật của chư Phật. Hai người
con khéo dùng sức phương tiện như thế để giáo hóa người cha, khiến cho sinh tâm
tin hiểu, ưa thích Phật pháp. Vua Diệu Trang Nghiêm với quần thần quyến thuộc,
Tịnh Ðức phu nhân với tùy tùng thể nữ, và hai người con của vua cùng với bốn vạn
hai nghìn người, đều tụ lại cùng nhau đi đến chỗ đức Phật. Ðến rồi, đầu mặt lễ
dưới chân Phật và nhiễu đức Phật ba vòng rồi đứng qua một bên.
Bấy
giờ, đức Phật đó vì vua Diệu Trang Nghiêm nói pháp, chỉ thị giáo hóa, khiến cho
vua được lợi ích hoan hỉ, vua rất vui mừng.
Bấy
giờ, vua Diệu Trang Nghiêm và phu nhân cởi chuổi ngọc châu báu nơi cổ, giá trị
trăm nghìn lạng vàng rải lên trên đức Phật, ở trong hư không hóa thành đài báu
bốn trụ. Trong đài có giường báu lớn, giăng bày hàng trăm ngàn vạn thứ y trời.
Trên đó có đức Phật ngồi kiết già phóng đại quang minh.
Bấy
giờ, vua Diệu Trang Nghiêm nghĩ như vầy: Thân Phật rất ít có, đoan chánh trang
nghiêm đặc thù, thành tựu sắc thân vi diệu bậc nhất.
Bấy
giờ, đức Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí, bảo bốn chúng rằng: Các ông có thấy
vua Diệu Trang Nghiêm đang chắp tay đứng ở trước ta chăng ! Ông vua này ở trong
pháp của ta xuất gia làm Tỳ Kheo, siêng năng tu tập, giúp Phật hoằng dương Phật
pháp, sẽ được thành Phật hiệu là Sa La Thụ Vương, cõi nước tên là Ðại Quang, kiếp
tên là Ðại Cao Vương. Ðức Phật Sa La Thụ Vương đó, có vô lượng chúng Bồ Tát, và
vô lượng hàng Thanh Văn, cõi nước đó bằng phẳng, công đức như thế. Vua Diệu
Trang Nghiêm lập tức đem cõi nước giao cho người em, cùng với phu nhân, hai người
con, và các quyến thuộc xuất gia tu đạo ở trong Phật pháp.
Vua
xuất gia rồi, ở trong tám vạn bốn ngàn năm, thường siêng năng tinh tấn, tu hành
Kinh Diệu Pháp Liên Hoa, trải qua số đó rồi, đắc được tam muội nhất thiết tịnh
công đức trang nghiêm, bèn thăng lên hư không, cao khoảng bảy cây da la mà bạch
với đức Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Hai người con của con đây, đã làm việc Phật sự,
dùng thần thông biến hóa chuyển hóa tâm tà của con, khiến cho con an trụ vào
trong Phật pháp, được thấy đức Thế Tôn. Hai người con đây là thiện tri thức của
con, vì muốn phát khởi căn lành trong quá khứ, lợi ích cho con mà đến sinh vào
nhà con.
Bấy
giờ, đức Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí, bảo vua Diệu Trang Nghiêm rằng: Như
thế, như thế ! Như lời ông nói. Nếu người thiện nam, người thiện nữ, gieo trồng
căn lành, thì đời đời gặp thiện tri thức. Thiện tri thức đó hay làm Phật sự,
khai thị giáo hóa, khiến cho được lợi ích, sinh tâm hoan hỉ, khiến cho được vào
A nậu đa la tam miệu tam bồ đề.
Ðại
vương nên biết ! Bậc thiện tri thức là đại nhân duyên, hay giáo hóa khiến cho họ
được gặp Phật, phát tâm A nậu đa la tam miệu tam bồ bề.
Ðại
vương ! Ông có thấy hai người con này chăng, hai người con này đã từng cúng dường,
sáu mươi lăm trăm ngàn vạn ức na do tha Hằng hà sa chư Phật, gần gũi cung kính,
ở chỗ chư Phật thọ trì Kinh Pháp Hoa, thương xót những chúng sinh tà kiến, mà
khiến cho họ trụ vào chánh kiến.
Vua
Diệu Trang Nghiêm bèn từ hư không đi xuống, mà bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn !
Như Lai rất ít có, do nhờ công đức trí huệ, nên nhục kế ở trên đỉnh phóng ra
quang minh chiếu sáng, mắt của Ngài dài và rộng. Có màu sắc xanh biếc, tướng
hào quang giữa chặng mày trắng như ngọc kha, răng trắng vừa đều vừa khít, thường
có quang minh, môi màu đỏ tươi như quả tần bà.
Bấy
giờ, vua Diệu Trang Nghiêm khen ngợi vô lượng trăm ngàn vạn ức công đức của Phật
như thế rồi, ở trước Như Lai một lòng chắp tay lại bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn
! Chưa từng có vậy, pháp của Như Lai thành tựu đầy đủ công đức vi diệu không thể
nghĩ bàn, giáo hóa chúng sinh, khiến cho được an ổn, vui sướng. Bắt đầu từ nay,
con chẳng tùy thuận tâm hành của mình nữa, chẳng sinh tâm tà kiến kiêu mạn sân
hận điều ác. Nói như thế rồi bèn lễ Phật lui ra.
Ðức
Phật bảo đại chúng: Ý của các ông thế nào ? Vua Diệu Trang Nghiêm, đâu phải là
ai khác, nay là Bồ Tát Hoa Ðức, còn phu nhân Tịnh Ðức nay là Bồ Tát Quang Chiếu
Trang Nghiêm Tướng, đang ở trước Phật, vì thương xót vua Diệu Trang Nghiêm và
các quyến thuộc, nên sinh vào ở trong nước đó. Hai người con Tịnh Tạng và Tịnh
Nhãn, nay là Bồ Tát Dược Vương và Bồ Tát Dược Thượng, thành tựu các công đức lớn
như thế, đã ở chỗ vô lượng trăm ngàn vạn ức các đức Phật, trồng các gốc công đức,
thành tựu các công đức lành không thể nghĩ bàn. Nếu có ai biết được danh hiệu của
hai vị Bồ Tát này, thì tất cả thế gian chư thiên nhân dân cũng nên lễ bái.
Khi
đức Phật nói Phẩm Bổn Sự của vua Diệu Trang Nghiêm, thì có tám vạn bốn ngàn người
xa lìa trần cấu, ở trong các pháp đắc được pháp nhãn thanh tịnh.
-----—–-----
KINH
DIỆU
PHÁP LIÊN HOA
Phẩm
khuyến phát của Bồ Tát
Phổ
Hiền Thứ hai mươi tám
Bấy
giờ, Bồ Tát Phổ Hiền dùng sức thần thông tự tại, uy đức đồn khắp, cùng với các
đại Bồ Tát vô lượng vô biên không thể tính đếm, từ phương đông đến, các cõi nước
đi qua thảy đều chấn động. Mưa xuống các hoa sen báu, vang lên vô lượng trăm
ngàn vạn ức các thứ âm nhạc. Cùng với vô số các hàng trời, rồng, Dạ Xoa, Càn
Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, người, và chẳng phải
người, hết thảy đều vây quanh, ai nấy đều hiện sức thần thông oai đức, đến núi
Kỳ Xà Quật ở thế giới Ta Bà.
Ðến
rồi, đại chúng đều đảnh lễ đức Phật Thích Ca Mâu Ni, đi nhiễu bên phải bảy
vòng, bèn bạch Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Con ở cõi nước của đức Phật Bảo Oai Ðức
Thượng Vương, xa nghe thế giới Ta Bà này nói Kinh Pháp Hoa, nên con và vô lượng
trăm ngàn vạn ức các chúng Bồ Tát cùng nhau đến nghe. Xin đức Thế Tôn hãy vì đại
chúng mà nói. Nếu có người thiện nam, người thiện nữ, sau khi Như Lai diệt độ,
làm sao có thể được Kinh Pháp Hoa này ?
Ðức
Phật bảo Bồ Tát Phổ Hiền: Nếu người thiện nam, người thiện nữ, thành tựu bốn
pháp này, thì sau khi Như Lai diệt độ, sẽ được Kinh Pháp Hoa này. Một là được
chư Phật hộ niệm, hai là đã gieo trồng các gốc công đức, ba là vào chánh định tụ,
bốn là phát tâm cứu độ tất cả chúng sinh. Người thiện nam, người thiện nữ,
thành tựu bốn pháp như thế, thì sau khi Như Lai diệt độ, sẽ được Kinh Pháp Hoa.
Bấy
giờ, Bồ Tát Phổ Hiền bạch đức Phật rằng: Ðức Thế Tôn ! Vào đời ác trược năm
trăm năm sau, nếu có người thọ trì kinh điển này, thì con sẽ bảo hộ người đó,
trừ diệt mọi tai nạn, khiến cho họ được an ổn, làm cho thiên ma ngoại đạo chẳng
được tiện lợi xâm phạm người đó. Nếu ma, hoặc con trai của ma, hoặc con gái của
ma, hoặc dân ma, hoặc có người bị ma mê hoặc, hoặc Dạ Xoa, hoặc La Sát, Cưu Bàn
Trà, Tỳ Xá Xà, Cát Giá, Phú Ðơn Na, Vĩ Ðà La, hết thảy muốn não hại người, thì
chẳng được tiện lợi.
Người
đó, nếu đi, hoặc đứng, đọc tụng kinh này, thì lúc đó con sẽ cỡi voi chúa trắng
sáu ngà, cùng với chúng đại Bồ Tát, cùng đi đến chỗ người đó mà tự hiện thân,
cúng dường bảo hộ an ủi tâm của người đó, và cũng vì cúng dường Kinh Pháp Hoa.
Nếu người đó ngồi suy nghĩ về kinh này, thì lúc đó con cũng sẽ cỡi voi chúa trắng,
hiện thân ở trước người đó. Nếu người đó ở nơi Kinh Pháp Hoa có quên mất một
câu, một bài kệ, thì con sẽ chỉ dạy họ, hoặc cùng đọc tụng với họ, khiến cho họ
thông đạt.
Ðức
Thế Tôn ! Nếu đời sau này, vào đời ác trược năm trăm năm sau, có hàng Tỳ Kheo,
Tỳ Kheo ni, cư sĩ nam, cư sĩ nữ nào thọ trì, đọc tụng, biên chép, muốn tu tập
Kinh Pháp Hoa này, trong hai mươi mốt ngày, một lòng tinh tấn, mãn hai mươi mốt
ngày rồi, con sẽ cỡi voi trắng sáu ngà, cùng với vô lượng chúng Bồ Tát, mà tự
vây quanh, dùng tất cả thân mà chúng sinh thích thấy, để hiện ra ở trước người
đó, mà vì họ nói pháp, khai thị giáo hóa, khiến cho họ được lợi ích, hoan hỉ.
Con cũng cho chú Ðà la ni, vì được chú Ðà la ni, nên chẳng có ai có thể phá hoại
được, cũng chẳng bị người nữ mê hoặc nhiễu loạn, con cũng thường bảo hộ người
đó.
Xin
đức Thế Tôn nghe con nói chú Ðà la ni này, bèn ở trước đức Phật mà nói chú rằng:
A
đàn địa, đàn đà bà địa, đàn đà bà đế, đàn đà cưu xá lệ, đàn đà tu đà lệ, tu đà
lệ, tu đà la bà để, Phật đà ba thiên nỉ, tát bà đà la ni a bà đa ni, tát bà bà
sa a bà đa ni, tu a bà đa ni, tăng già bà lý xoa ni, tăng già niết già đà ni, a
tăng kì, tăng già bà già địa, đế lệ a nọa tăng già suất lược, a la đế ba la đế,
tát bà tăng già địa tam ma địa già lan địa, tát bà đạt ma tu ba lợi sát đế, tát
bà tát đõa lâu đà kiều xá lược a nậu già địa, tân a tỳ cát lợi địa đế.
Ðức
Thế Tôn ! Nếu có Bồ Tát nghe được Ðà la ni này, thì nên biết đó là nhờ sức thần
thông của Phổ Hiền. Nếu Kinh Pháp Hoa truyền bá ở cõi Diêm Phù Ðề, có người thọ
trì, thì nên nghĩ rằng, đều là nhờ sức oai thần của Phổ Hiền. Nếu có người thọ
trì đọc tụng, nghĩ nhớ chân chánh, giảng giải nghĩa lý của kinh này, và y theo
lời nói trong kinh mà tu hành, thì nên biết người đó, thực hành hạnh của Phổ Hiền,
ở chỗ vô lượng vô biên các đức Phật trồng sâu căn lành, được các đức Như Lai lấy
tay rờ đầu. Nếu chỉ biết biên chép, thì người đó sau khi mạng chung, sẽ được
sinh về cõi trời Ðao Lợi. Lúc đó, có bốn vạn tám ngàn thiên nữ, tấu lên các thứ
âm nhạc đến nghinh tiếp. Người đó bèn đội mũ bảy báu, ở trong các thể nữ vui cười
khoái lạc. Hà huống là thọ trì đọc tụng, nghĩ nhớ chân chánh, giải nghĩa lý
kinh điển, theo như lời nói trong kinh mà tu hành. Nếu có người thọ trì đọc tụng
giải nghĩa lý trong kinh, thì sau khi người đó chết đi, sẽ được ngàn vị Phật
dũi tay rờ đầu, khiến cho họ chẳng sợ hãi, chẳng đọa vào ba đường ác, bèn được
vãng sinh về cõi trời Ðâu Suất, chỗ của Bồ Tát Di Lặc. Bồ Tát Di Lặc có ba mươi
hai tướng, có các chúng đại Bồ Tát cùng vây quanh, lại có trăm ngàn vạn ức
thiên nữ và quyến thuộc, cùng sinh ở trong đó, có các công đức lợi ích như thế.
Do
đó, người có trí nên một lòng biên chép Kinh Pháp Hoa, hoặc khiến người biên
chép, thọ trì đọc tụng, nghĩ nhớ chân chánh, theo như lời nói trong kinh mà tu
hành.
Ðức
Thế Tôn ! Con nay dùng sức thần thông để bảo hộ kinh này. Sau khi Như Lai diệt
độ, sẽ rộng truyền bá kinh này ở trong cõi Diêm Phù Ðề, khiến cho chẳng đoạn
tuyệt.
Bấy
giờ, đức Phật Thích Ca Mâu Ni khen rằng: Lành thay, lành thay ! Phổ Hiền, ông hộ
trì giúp kinh này, khiến cho hết thảy chúng sinh được lợi ích an lạc. Ông đã
thành tựu công đức không thể nghĩ bàn, lòng từ bi sâu rộng, từ lâu xa đến nay
phát tâm A nậu đa la tam miệu tam bồ đề, hay phát nguyện thần thông đó, bảo hộ
kinh này. Ta sẽ dùng sức thần thông, bảo hộ người thọ trì danh hiệu của Bồ Tát
Phổ Hiền.
Phổ
Hiền ! Nếu có người thọ trì đọc tụng, nghĩ nhớ chân chánh, tu tập biên chép
Kinh Pháp Hoa này, thì nên biết người đó, tức thấy được Phật Thích Ca Mâu Ni,
như từ miệng của đức Phật được nghe kinh điển này. Nên biết người đó, cúng dường
Phật Thích Ca Mâu Ni. Nên biết người đó, được Phật khen lành thay. Nên biết người
đó, được Phật Thích Ca Mâu Ni lấy tay rờ đầu. Nên biết người đó, được Phật
Thích Ca Mâu Ni lấy y trùm cho.
Người
như thế, chẳng còn tham trước sự vui của thế gian, chẳng thích xem nghe kinh
sách của ngoại đạo nữa, cũng chẳng ưa gần gũi những người đó, và những kẻ ác
như đồ tể, kẻ giết loài súc vật heo, dê, gà, chó, hoặc thợ săn, hoặc người buôn
bán nữ sắc.
Người
đó tâm ý chất trực, có sự nghĩ nhớ chân chánh, có phước đức, người đó chẳng bị
ba độc làm não hại, cũng chẳng bị đố kị, ngã mạn, tà mạn, tăng thượng mạn, làm
não hại. Người đó ít muốn biết đủ, hay tu hạnh của Bồ Tát Phổ Hiền.
Phổ
Hiền ! Nếu sau khi Như Lai vào Niết Bàn, năm trăm năm sau, nếu có người thấy
người thọ trì đọc tụng Kinh Pháp Hoa, thì nên nghĩ rằng: Người đó chẳng bao lâu
sẽ ngồi ở Ðạo tràng, phá các quân ma, được A nậu đa la tam miệu tam bồ đề, chuyển
bánh xe pháp, đánh trống pháp, thổi loa pháp, mưa pháp vũ, sẽ ngồi trên pháp
tòa sư tử, ở trong đại chúng trời người.
Phổ
Hiền ! Nếu ở đời sau, có người thọ trì đọc tụng kinh này, thì người đó chẳng
còn tham trước y phục, đồ nằm, thức ăn uống, các vật chất. Có nguyện cầu những
gì, thảy đều thành tựu, cũng ở trong hiện đời đắc được phước báu.
Nếu
có người khinh khi phỉ báng nói: Ông là người cuồng, làm những việc vô ích, chẳng
có đắc được gì cả. Tội báo như thế đời đời sẽ không có mắt. Nếu có người cúng
dường khen ngợi, thì hiện đời sẽ đắc được quả báo lành. Nếu lại có người, thấy
người thọ trì kinh này, sinh tâm gây tội lỗi, hoặc thật, hoặc không thật, thì
người đó hiện đời mắc bệnh bạch lại. Nếu khinh khi cười người thọ trì Kinh Pháp
Hoa, thì đời đời răng sẽ thưa thiếu, môi xấu, mũi xẹp, tay chân cong queo, mắt
lé, thân thể hôi dơ, ghẻ nhọt máu mủ hôi hám, bụng phình hơi ngắn, các chứng bệnh
ác nặng.
Do
đó, Phổ Hiền ! Nếu thấy người thọ trì kinh này, thì nên đứng dậy ra xa nghinh
tiếp, như cung kính Phật.
Khi
đức Phật nói Phẩm Phổ Hiền Khuyến Phát này, thì có vô lượng vô biên Bồ Tát, nhiều
như số cát sông Hằng, đắc được ngàn vạn ức toàn Ðà la ni, có các Bồ Tát nhiều
như số hạt bụi của ba ngàn đại thiên thế giới, đầy đủ đạo của Bồ Tát Phổ Hiền.
Khi
đức Phật nói kinh này, thì Bồ Tát Phổ Hiền và hết thảy các Bồ Tát, Ngài Xá Lợi
Phất và các hàng Thanh Văn, cùng trời, rồng, người và chẳng phải người, tất cả
đại hội, thảy đều đại hoan hỉ, thọ trì lời của đức Phật nói, làm lễ rồi lui ra.
Hồi hướng công đức
Nguyện
đem công đức này
Trang
nghiêm cõi Phật thanh tịnh
Trên
đền bốn ân nặng
Dưới
cứu ba đường khổ
Nếu
có ai thấy nghe
Liền
phát tâm bồ đề
Khi
xả báo thân nầy
Đồng
sinh về Cực Lạc.
No comments:
Post a Comment